![]() |
Nhưng để giật tấm vé vàng duy nhất, để nở nụ cười đắc ý trong tiếng thở phào, họ phải cấu xé nhau một mất một còn.
Ván cờ tàn tượng nghiêng pháo lật; chốt sang sông, bắt tướng giết vua. Tất tay, cựa gà sẽ đối chọi nanh quỷ, ở ngay trước mép vực!
Cuộc đối đầu kịch tính như phim điện ảnh
Tỷ số vừa được mở rồi! Đến tận phút 67 mành lưới Quỷ Đỏ mới rung lên, sau thế trận cân não suốt hơn một giờ đồng hồ và áp lực nặng trĩu đè vai hai đội. Hàng phòng ngự Man United đã cố gắng bịt kín mọi khoảng trống. Một bức tường kiên cố tưởng không thể sụp đổ thì bỗng chốc, tia sáng lóe lên từ đôi chân của những người hùng áo trắng.
“Quỷ tốc độ” của Spurs lao lên như một mũi tên, và cái chân thoăn thoắt làm hàng thủ đối phương choáng váng. Với đường chuyền sắc lẹm, anh đưa bóng đến chân người đồng đội. Và thủ lĩnh với mái tóc đỏ rực, không chút ngần ngại, cũng chẳng cần chỉnh bóng, tung cú sút chân trái như búa bổ vào góc lưới.
Mười chín phút sau, khi làn sóng trắng cuồn cuộn trên khán đài còn chưa dứt, họ lại được dịp hò reo, vỗ tay và có những cái ôm xiết chặt. Đó là khi Man Unite phải dồn toàn lực tấn công tìm bàn gỡ, nhưng chính khi đối thủ khao khát nhất, Spurs liền tung đòn kết liễu.
Lại một pha phản công chớp nhoáng, bóng được luân chuyển nhanh đến một chú sóc lanh lẹ khác. Và cũng chẳng kém phần táo bạo, cú sút chân trái lần này không mạnh, nhưng hiểm hóc đến kinh ngạc. Bóng là là trên mặt cỏ, len lỏi qua rừng chân và vào gôn ở đúng khe hở nhỏ nhất…
Không, vừa rồi chẳng phải màn tưởng tượng nào cho đại chiến San Mames đêm nay, mà là những gì từng diễn ra trong lịch sử: Cuộc đối đầu duy nhất giữa Tottenham và Man United ở các cúp châu Âu. Đó là vòng loại trực tiếp Cup Winners’ Cup mùa giải 1963-64, Spurs thắng 2-0.
![]() |
United từng 1 lần duy nhất đối đầu Tottenham ở cúp châu Âu trước đây |
Các CĐV Tottenham hẳn cực kỳ muốn lịch sử lặp lại, với đội trưởng Son Heung-min và hung thần Dominic Solanke tái hiện nét hùng tráng, táo bạo nhưng cũng tinh tế của các tiền nhân Dave Mackay và Terry Dyson, để có thể mang về danh hiệu đầu tiên sau gần hai thập kỷ cho Gà Trống. Nhưng khoan, đó chỉ mới là trận lượt đi của cặp đấu hơn 50 năm về trước…
Trong tim bầy quỷ, ngọn lửa hi vọng chưa từng tắt, và lượt về là một câu chuyện khác, rất khác.
Old Trafford, ngày 10 tháng 12 năm 1963. Màn đêm giá lạnh bao trùm thành phố Manchester, nhưng bên trong “Nhà hát của những giấc mơ”, không khí nóng hơn bao giờ hết. Hàng vạn CĐV kề vai sát cánh, khi chủ nhà đứng trước thách thức cực đại, lật ngược thế cờ từ trận thua 0-2. Và rồi ngay từ phút đầu tiên, United lao lên như hổ đói. Để chỉ vỏn vẹn 6 phút trôi qua, pháo đài liền bùng nổ trong giấc mộng tái sinh.
Đó là bản năng săn bàn thiên phú của David Herd, sau pha phối hợp tấn công chớp nhoáng. United duy trì thế dồn ép, song vấp sự kháng cự đáng kể, hai đội giằng co gần 1 tiếng đồng hồ. Nhưng rồi lại là Herd, với tinh thần chiến đấu không ngừng nghỉ, tiếp tục tìm thấy mành lưới đối phương, san bằng cách biệt từ lượt đi ở phút 57 của trận đấu.
Song, đó là khi cú sốc xảy ra. Jimmy Greaves, một trong những tiền đạo vĩ đại nhất của bóng đá Anh đã bất ngờ ghi bàn cho Tottenham. Tổng tỷ số là 3-2 cho đội khách, và dù cách biệt không nhiều, tâm lý là rảo cản lớn nhất có thể khiến chủ nhà thất bại.
Đúng lúc này, bánh xe số phận chuyển hướng theo chiều khốc liệt nhất cho đội khách. Trong một pha va chạm, người hùng lượt đi Dave Mackay dính chấn thương kinh hoàng: gãy xương ống chân. Khán đài nín thở, khi tiếng kêu đau đớn của Mackay vang vọng khắp sân.
Spurs buộc phải chơi với 10 người, còn Man United như được tiếp thêm sức mạnh. Để rồi dưới ánh đèn rực rỡ của Old Trafford, Bobby Charlton, linh hồn của đội đã thăng hoa với cú ra sân không thể cản phá phút 77.
![]() |
Ngôi sao Bobby Charlton toả sáng khi Quỷ đỏ cần ông nhất |
Và rồi lại chính ông, chỉ 6 phút sau, tung nhát kiếm quyết định tỷ số 4-3. Một sự giải thoát sau những phút giây căng thẳng nghẹt thở. Matt Busby, HLV của Quỷ đỏ không thể kìm cảm xúc; vỗ tay không ngừng với ánh mắt rạng rỡ niềm tự hào. Có lẽ họ đoán được điều gì đó: đứng ở góc độ lịch sử, niềm vui của họ không chỉ vì vừa thoát hiểm ngoạn mục, mà đêm sử thi ấy còn là bàn đạp đưa CLB này trở thành thế lực thực sự của bóng đá châu Âu.
Bruno Fernandes hẳn muốn sắm vai David Herd, còn Harry Maguire trong một ngày đẹp trời khác, hẳn cũng muốn lao lên để gợi nhớ Sir Bobby năm nào với bàn ấn định ở thời khắc cuối cùng. Họ cũng có tiền nhân làm được điều tuyệt vời trước Tottenham đấy chứ, ở trận lượt về năm 63 ấy, để lấy cảm hứng đối đầu Gà trống. Nhất là khi, Quỷ đỏ toàn thua 3 trận trước Tottenham mùa giải này.
Và cũng như ánh mắt rạng rỡ của Sir Matt Busby năm xưa, họ cũng đang quá khát khao chiếc cúp Europa League - tương đương vé dự Champions League - sẽ mở ra thời kỳ thành công khác của Quỷ đỏ. Cựu danh thủ Gary Neville khẳng định, thành bại ở San Mames sẽ quyết định tương lai của Man United trong ít nhất 2 năm tới.
Một cặp đấu kỳ lạ
Có lẽ các chuyên gia lịch sử cũng chẳng thống kê nổi, từng có một cặp chung kết UEFA Cup/Europa League nào vừa đến từ cùng một giải, lại cùng có thành tích quốc nội tệ đến vậy hay chưa: United và Tottenham đang thứ thứ 16 và 17 Premier League, tức chỉ hơn đúng 3 đội ở vị trí xuống hạng!
Kỳ lạ hơn, hai đội đã lần lượt thua 18 và 21 trận ở Ngoại hạng Anh mùa này, lại chơi tuyệt hảo khi bơi ra biển lớn. Tottenham thắng 9/14 trận đã đấu ở Europa League 2024-25 (hòa 3 và chỉ thua 2 trận), trong khi Man United thậm chí còn bất bại, cùng thắng 9 nhưng hòa 5 trận còn lại.
Khi biết mình đã trật đường ray trong nước, họ dồn tất cả vào đường hầm. Một lối tắt khác vươn tới ánh sáng, khi chắc chắn một trong hai đội, dù sát sạt mép vực trụ hạng, sẽ có vé Champions League mùa sau.
![]() |
Thành phố Bilbao, xứ Basque là sân khấu của chung kết Europa League mùa này |
Họ cũng là những người kỳ lạ trong cuộc săn lùng danh hiệu. Tottenham, thực tế không phải đội trống rỗng rương báu, khi từng vô địch chính UEFA Cup (tiền thân của Europa League) 2 lần ở mùa 1971-72 và 1983-84. Họ cũng từng một lần lên ngôi UEFA Cup Winners' Cup mùa 1962-63 (thua United ở màn rượt đuổi kể trên với tư cách ĐKVĐ!). Spurs cũng có trong tay đến 8 chiếc Cúp FA và hai lần VĐQG Anh. Song, kể từ League Cup 2007-08, họ đã khát danh hiệu 17 năm trời.
United thì quá giàu thành tích, và mới mùa trước còn ẵm Cúp FA, nhưng sự chìm nổi trong chỉ trích, với nỗi thất vọng Erik ten Hag và sự phập phù thời Ruben Amorim, danh dự và tương lai chỉ có thể được cứu vãn bởi chiếc cúp bạc - và tấm vé vàng.
Neville quá đúng khi nhận định thành bại đêm nay sẽ quyết định tiền đồ trước mắt. Quỷ đỏ vẫn là đội chịu chi, sẵn sàng đầu tư để tái củng cố thương hiệu, nhưng hút người sao được nếu không có suất Champions League? Họ sẽ dễ hơn biết bao nhiêu, lạc quan hơn biết mấy nếu có thể chuẩn bị mùa giải mới với cánh cửa thênh thang hơn, quên đi bĩ cực mùa này, hướng đến thật nhiều bổ sung hợp rơ, hợp lý cho dự án của Amorim.
Nhưng Tottenham cũng vậy. Dự án Ante Postecoglou sẽ buộc khép lại nếu bại trận đêm nay. Thậm chí ngay cả khi nâng cúp, chiến lược gia Australia cũng chưa chắc ở lại London. Song hãy thử nghĩ, một trận cầu giàu cảm xúc, một chiến thắng cảm xúc, chức vô địch trong sự vỡ oà sau nhiều năm chờ đợi có thể thay đổi tất cả. Họ sẽ có lý do tái đầu tư, hướng đến mùa giải mới với suất dự Champions League tốt hơn rất nhiều so với một đội trắng tay.
![]() |
Tottenham của Son Heung-min cũng xứng đáng có danh hiệu |
Nên nhớ, Tottenham đã toàn thắng United cả 3 trận đối đầu mùa này: cú sốc 3-0 ngay đầu mùa, chiến quả 4-3 kịch tính ở League Cup và gọn gàng 1-0 trên sân nhà ở giai đoạn lược về EPL. Nếu lại thắng, họ sẽ trở thành đội thứ hai 4 lần hạ Quỷ đỏ trong 1 mùa giải (sau Everton mùa 1985-86). Ngoài ra, đó sẽ còn là lần đầu tiên Man United thua Tottenham 4 trận liên tiếp - thống kê chưa từng xảy ra trong lịch sử đối đầu của hai đội.
Postecoglou từng mê mẩn xem các trận chung kết cúp châu Âu cùng cha, và cảm thấy mình như một “kẻ mạo danh” khi trực tiếp tiến đến trận cầu này. Chưa biết tương lai sẽ ra sao, nhưng chắc chắn đêm nay ông sẽ cố hết mình để biến giấc mơ thành hiện thực, dành tặng món quà cho cha. Ở chiều đối diện, Amorim có cơ hội giành danh hiệu lớn đầu tiên trong nghiệp cầm quân; và thật thú vị khi còn là cầu thủ, ông từng trải qua nỗi đau về nhì ở Europa League (mùa 2013-14, cùng Benfica thất bại trước Sevilla).
![]() |
Cả hai HLV đều có động lực cá nhân đặc biệt |
Với các cầu thủ, Dominic Solanke đã nổ súng ở 2/3 cuộc đối đầu United mùa này, và sẽ là niềm hi vọng của Spurs. Rốt cuộc thì Quả bóng Vàng U20 World Cup 2017 đã tiến đến một trận đấu xứng tầm. Đội trưởng Son Heung-min trở lại, và dù thật khó tin - ở tuổi 33, đây chính là cơ hội giành danh hiệu đầu tiên ở cấp CLB của anh (sau hai lần về nhì ở Cúp Liên Đoàn và Champions League).
Bruno Fernandes cũng từng căm hận khi cùng Quỷ đỏ gục ngã trên chấm luân lưu trước Villarreal, chung kết Europa League 2020-21. Sau quá nhiều cống hiến (đã ghi đến 7 bàn tại giải năm nay), anh xứng đáng có danh hiệu châu Âu cùng màu áo này.
Và cuối cùng, để thấm thêm ý nghĩa trận đấu, hãy lắng nghe chia sẻ của Mason Mount - người kịp thời trở lại và có thể sắm vai quân bài đặc biệt: “Tôi đã rất nhiều ngày phải ngồi trên gường bệnh và khao khát ra sân tập luyện. Tôi cũng nhiều lần phải ngồi khán đài trong các trận đấu lẽ ra mình phải góp mặt. Tôi luôn nghĩ về khoảnh khắc trở lại, sẽ ghi bàn hoặc tạo ra điều gì đặc biệt. Tôi tin tưởng vào khoảnh khắc ấy, cũng như ngay từ khi biết có cơ hội được mặc áo số 7 của United, tôi chưa từng do dự. Tôi luôn muốn nắm lấy cơ hội đó”.
![]() |
Trong một cuộc đối đầu ngang cơ, những cá nhân đặc biệt sẽ lên tiếng quyết định
Hoài Thuận

Nhận định Tottenham vs MU ở mức cân bằng, đội thắng ở trận đấu này sẽ có tất cả còn đội thua sẽ trải qua một mùa giải thất bại toàn tập.

Chia sẻ với báo giới, nhiều ngôi sao MU trong đó có Amad Diallo và Alejandro Garnacho đã bày tỏ sự lạc quan về khả năng giành cúp vô địch Europa League.

Huyền thoại của Tottenham, Ledley King tin rằng đội bóng cũ của mình có lợi thế rất lớn trước MU ở chung kết Europa League.

Theo HLV Ange Postecoglou, chức vô địch Europa League sẽ mang nhiều ý nghĩa với Tottenham hơn là một suất dự Champions League đơn thuần.

Son Heung-min không muốn nỗi đau ở chung kết Champions League 2019 trở lại với Tottenham trong trận đấu tới đây với MU.