Chỉ vài giờ đồng hồ sau trận thua Nam Định ngày 1-3, Alfred Riedl nhận được cú điện thoại từ ông chủ của XMHP nói rằng ông bị sa thải. Sốc. Rất sốc. Tất cả đều rất sốc dù hầu hết người trong cuộc đều đã dự cảm.
Chiếc băng đội trưởng của Leandro
Chiếc băng ấy đáng ra phải thuộc về Đặng Văn Thành, nhưng đội trưởng của đội bóng đất Cảng từ lâu chỉ đánh bạn với cái ghế dự bị. Và chiếc băng ấy đáng ra phải thuộc về thủ môn Tuấn Điệp, vì anh là đội phó từ mấy năm qua, vẫn luôn là người thay thế vai trò của Văn Thành mỗi khi tiền đạo này không có mặt trên sân.
Kể từ khi Alfred Riedl đến, chiếc băng đội trưởng ấy được trao cho Leandro. “Số 18” là đầu tầu về chuyên môn, điều đó không cần tranh luận. Nhưng thói đời, cái gì lâu rồi đã là của mình nay mất đi bao giờ cũng tiếc. Nó cộng hưởng với những định kiến của khá nhiều cầu thủ về chính bản thân Alfred Riedl cũng như ê kíp trong BHL khiến cho sự bình an chỉ là cái vẻ ngụy tạo bên ngoài.
Alfred Riedl đã phải ra đi sau 3 trận ở V-League: 1 thắng, 1 hòa, 1 thua
“Đúng, nhìn bề ngoài rất khó nhận ra. Nhưng bên trong lại khác”, người Hải Phòng thừa nhận. Thậm chí, cái vẻ ngụy tạo kia cũng như những mảnh ghép trên chiếc mặt nạ rơi ra từng miếng. Đá với Nam Định là trận đấu mà các cầu thủ chơi rất dở.
Cộng sự của Alfred Riedl bảo, ông thày người Áo từng buột miệng, rằng sẽ có lúc ông gửi một bức thư ngỏ, thông qua giới truyền thông, giãi bày những bức xúc. Thậm chí, ông nói điều này từ trước, chứ không phải sau buổi tối định mệnh ngày 1-3.
Vì thành tích hay sự duy ý chí
Nếu xét ở góc độ này, việc thiếu 3 điểm so với mục tiêu 6 điểm cho 3 vòng đấu đầu tiên đã dẫn tới kết cục sa thải Alfred Riedl. XMHP sau khi bị đánh bại bởi HPHN ở Cúp QG đã đặt mục tiêu cho 3 vòng đấu đầu tiên ở V-League, rằng họ phải kiếm được tối thiểu 6 điểm. 6 điểm từ những lần gặp Đà Nẵng (Chi Lăng), Thể Công và Nam Định (cùng ở Lạch Tray) là một nhiệm vụ không phải quá đáng.
Nhưng bóng đá đâu phải trò đếm cua trong lỗ, khi thất bại và thành công chỉ cách nhau chiều dày của một lá cỏ. Đôi khi, anh thất bại với mục tiêu này, rồi anh lại thành công mỹ mãn với một mục tiêu khác.
Bởi thế, 3 điểm mất đi sau 3 vòng đấu đầu tiên vẫn có thể được bù đắp bởi khả năng tạo bất ngờ từ những trận đấu với HAGL, Bình Dương (sân khách) rồi sau đó chắt chiu từ 2 trận gặp Đồng Tháp và Thanh Hóa (sân nhà) trong tháng 3.
Và cũng bởi thế, nếu XMHP có lý khi cho rằng, chỉ với “mục tiêu cỏn con” là kiếm thêm 3 điểm từ Nam Định mà cũng không thực hiện nổi, nói chi tới chức vô địch, thì Alfred Riedl cũng có lý khi khẳng định rằng, ông vẫn còn cả chặng đường dài phía trước để sửa sai, dù cho ai cũng thấy V-League mùa này mạnh mẽ hơn, cạnh tranh khốc liệt hơn mùa trước.
Vì Alfred Riedl hay sự định kiến
Alfred Riedl không thích hợp với công việc của một người thuyền trưởng ở CLB, điều đó đã được nói tới, không chỉ vì ông từng thất bại ở Khánh Hòa năm 2001, mà vì tính cách bộc lộ trong cả một quá trình ở Việt Nam đã cho thấy điều đó trên cả 2 phương diện trong và ngoài sân cỏ.
Phong cách chuyên nghiệp và phần nào đó là cả sự quan cách của ông không thích hợp với thói quen nghiệp dư ở các CLB vốn rất khác so với môi trường đội tuyển mà Alfred Riedl vốn cũng đã phải vất vả điều chỉnh. Nhưng, ở XMHP, ông Alfred Riedl không còn đòi hỏi ở khách sạn có sao hay đi xe riêng mỗi khi đi sân khách (vào Đà Nẵng đá vòng 1, ông ở cùng khách sạn Hải Vân).
Alfred Riedl không phải là một chuyên gia giỏi co kéo và không thực linh hoạt đối ứng với các vấn đề về thiếu hụt nhân sự. Trận thua Nam Định cũng một phần vì thiếu Minh Châu, De Jesus. Nhưng, như đã nói chỉ 1 lần bộc lộ đã phải ra đi có vẻ ông là nạn nhân của sự định kiến thì đúng hơn. Và đặc biệt, ông không bao giờ chịu cái cảnh bị ông chủ can thiệp vào chuyên môn. Riêng ở điểm này, việc ông không muốn và không bao giờ thay đổi triết lý của mình là đúng và đáng được tôn trọng.
Bởi vậy, cuộc chia tay này là nghiệt ngã, nhưng suy cho cùng lại là một điều tích cực, ít nhất cũng là cho ông thầy người Áo.
(Theo Thể Thao Văn Hóa)