Khác với những người đồng đội từng ghi bàn trong trận chung kết Champions League huyền thoại vượt qua AC Milan vào năm 2005 - đều giữ vai trò quan trọng tại Liverpool sau này, cái tên Vladimir Smicer lại hoàn toàn biến mất trong sự lãng quên của người hâm mộ sân Anfield.
Cái tên Smicer vẫn luôn gợi cho các CĐV The Kop một ký ức thật đặc biệt. Tiền vệ người CH Czech có thể chưa bao giờ phát tiết được hết những phẩm chất của mình trong màu áo Liverpool, thế nhưng đóng góp của anh đối với danh hiệu vô địch Champions League năm 2005 lại là điều mà bất kỳ cầu thủ nào cũng từng mơ ước. Tất cả đều nhớ đến hình ảnh của Smicer với cú sút xa huyền thoại tại Istanbul. Nếu không phải vì những chấn thương, rất có thể ngôi sao sinh năm 1973 này sẽ còn làm được nhiều điều vĩ đại hơn nữa cho đội bóng chủ sân Anfiled, mặc dù vậy câu chuyện của Smicer lại khiến người ta phải nhớ đến anh theo một cách khác.
Smicer được HLV Gerard Houllier đưa về Liverpool vào mùa Hè năm 1999 với mục tiêu thay thế Steve McManaman nhưng không để lại nhiều ấn tượng trong mùa giải đầu tiên khi chỉ ra sân vỏn vẹn 1.171 phút tại Premier League (trung bình 55 phút/trận). Văn hóa bóng đá Anh chính là nguyên nhân khiến cho cầu thủ người Czech có phần “bị ngợp”. Anh thiếu đi sức mạnh thể chất cần thiết để thích nghi trước cường độ chơi bóng nhanh và mạnh tại xứ sở sương mù. Với Smicer, đó là một trải nghiệm hoàn toàn khác biệt so với giai đoạn vẫn còn khoác áo Lens. Bị đánh bại bởi những cú tắc bóng không khoan nhượng đến từ các hậu vệ quá cứng rắn, cựu tiền vệ Slavia Praha gần như không thể hiện được phẩm chất kỹ thuật trong môi trường mới.
Những vấn đề về thể lực cũng là một phần nguyên nhân khiến Smicer khó tìm kiếm được vị trí ổn định dưới triều đại Houllier và Rafa Benitez. Đôi lúc, anh cũng đạt phong độ tốt nhưng rồi chấn thương lại tìm đến như một lời nguyền đầy ám ảnh. Theo thống kê, Smicer đã bị thay ra tới… 83 lần trong số 110 trận đấu mà anh ra sân ngay từ đội hình xuất phát. Ngoài ra, anh cũng chỉ chơi trọn vẹn 90 phút duy nhất 17 lần trong số 121 trận thi đấu ở Premier League. Sự yếu kém về thể trạng vô hình chung đã trở thành rào cản khiến Smicer khó lòng tỏa sáng một cách ổn định và người hâm mộ Liverpool gần như chỉ được chứng kiến phong độ tốt nhất của cầu thủ người Czech trong thoáng chốc.
Dẫu vậy thì tiền vệ sinh năm 1973 cũng để lại một số ấn tượng nhất định trong mùa giải mà The Kop đoạt cú ăn ba vào năm 2000/01, bao gồm các danh hiệu vô địch FA Cup, Cúp Liên đoàn và UEFA Cup. Theo đó, Smicer đã ra sân tổng cộng 49 lần trên mọi đấu trường, ghi được 7 bàn thắng và đóng góp 9 pha kiến tạo tại Premier League (đứng thứ ba ở giải đấu). Tuy nhiên, thật đáng buồn là những khoảnh khắc lóe sáng như vậy lại không diễn ra thường xuyên và Smicer cứ thế lùi dần vào dĩ vãng bởi những ca chấn thương dai dẳng.
Trong cuốn tự truyện của mình, Steven Gerrard từng chia sẻ về việc Smicer từng sở hữu những kỹ năng xuất chúng ra sao. “Vladi khá thất thường nhưng tôi khẳng định rằng anh ấy là một cầu thủ có nền tảng kỹ thuật cá nhân vượt trội. Trong những buổi tập, anh ấy thường khiến mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn bởi những pha chạm bóng mang lại sự khác biệt. Tuy nhiên, việc duy trì phong độ ổn định lại là vấn đề hoàn toàn khác và thi đấu những trận cầu chính thức thì luôn khác rất nhiều so với tập luyện”.
Những vấn đề về mắt cá và gân gót chân đã khiến Smicer phải bỏ lỡ phần lớn mùa giải 2003/04, cộng thêm một chấn thương đầu gối nghiêm trọng sau đó cũng khiến cho cầu thủ người Czech phải ngồi ngoài liên tục ở mùa bóng tiếp theo, thậm chí còn đứng trước nguy cơ giải nghệ sớm. Ngay cả bác sĩ phẫu thuật lừng danh Richard Steadman cũng thừa nhận Smicer có tới 25% khả năng sẽ không thể phục hồi sau ca phẫu thuật đầu gối và phải chấp nhận kết thúc sự nghiệp trong dang dở. Thế nhưng, rất may mắn là điều đó lại không bao giờ xảy ra.
Tháng 01/2005, cựu ngôi sao Slavia Praha tái xuất trở lại trong một đội hình Liverpool đang “sứt mẻ” lực lượng nghiêm trọng. Để rồi, cơ hội chơi trận chung kết Champions League đã tìm đến Smicer giống như một định mệnh.
Mọi thứ diễn ra ở Istanbul chính là lịch sử. Sau cú đánh đầu thành công của Gerrard, bàn thắng đến từ pha sút xa kinh điển do Smicer thực hiện đã thực sự thắp lên những tia hy vọng ngược dòng rõ nét hơn dành cho The Kop. Và ở loạt luân lưu 11 mét, sự bình tĩnh của ngôi sao người Czech cũng giúp anh đánh bại Dida trong một buổi tối điên rồ nhất.
“Trước khi trận đấu kết thúc, tôi nghĩ Rafa sẽ đến và hỏi liệu tôi có muốn thực hiện một quả phạt đền nào không. Tôi tự nhủ rằng mình đã 32 tuổi và là cầu thủ ở đẳng cấp quốc tế. Đây rõ ràng là một cơ hội lớn và tôi chẳng có gì phải ngại ngần hết. Tôi đã chơi nhiều trận đấu ở cấp độ cao nhất trong màu áo Liverpool cơ mà”, Smicer nhớ lại, “Trong cuộc sống, chúng ta cần đôi chút mạo hiểm và nếu từ chối cơ hội vào thời điểm ấy, chắc chắn tôi sẽ phải hối hận suốt đời”.
“Tôi đã ăn mừng chức vô địch Champions League bằng một điếu xì gà lớn nhất mà bạn từng thấy, đã cùng nhảy múa với những người hâm mộ trên khắp các con phố. Đó là những khoảnh khắc tuyệt vời. Tôi chỉ muốn chia sẻ cho tất cả thấy rằng đó là đêm hạnh phúc nhất trong cuộc đời. Tôi đã không ngủ một chút nào. Chẳng có lý do gì để ngủ sau một buổi tối quá nhiều điều kỳ diệu như vậy”, tiền vệ từng khoác áo Liverpool tâm sự.
Khoảng thời gian sau khi chia tay The Kop, cầu thủ người Czech vẫn tiếp tục bị hành hạ bởi những chấn thương trước khi kết thúc sự nghiệp vào năm 2009. Vladimir Smicer có thể không được đánh giá như một tiền vệ vĩ đại nhất nhưng sự thật là chỉ có chấn thương và vận đen mới ngăn anh tỏa sáng nhiều hơn trong thế giới bóng đá có phần hỗn loạn.
“Vladi hơi thiếu may mắn trong thời gian khoác áo Liverpool. Có lẽ những gì đẹp nhất của anh ấy đã để lại trong trận đấu ở Istanbul rồi. Đó là một người đàn ông vô cùng tuyệt vời và đã giúp chúng tôi hoàn thành ước mơ giành danh hiệu Champions League một cách ngoạn mục”, Xabi Alonso nhận xét về người đồng đội cũ.
Bất chấp những điều trớ trêu xảy ra trong đời, Vladimir Smicer vẫn luôn bình thản đón nhận tất cả mọi chuyện như một phần của cuộc sống để rồi chính anh đã khiến người ta phải nhớ đến mình theo một cách riêng, về một người hùng từng bước lên đỉnh vinh quang Champions League trước khi lụi tàn vào trong hư vô.