Patrick Vieira: Trái tim thủ lĩnh trong bức tượng đồng đen

Tác giả Frank - Thứ Bảy 17/09/2016 18:06(GMT+7)

Đầu tháng 10/1996, Arsene Wenger chính thức trở thành HLV trưởng của Arsenal trong sự nghi ngờ của dư luận. Tất cả đang chờ đợi xem vị chiến lược gia vừa trở về từ bên kia bán cầu sẽ làm thế nào để vực dậy một đội bóng đang rệu rã. Nhưng thực chất Wenger đã thực hiện những bước đi đầu tiên của mình gần hai tháng trước đó, khi Pháo thủ tuyên bố sa thải HLV Bruce Rioch. Đó cũng là lúc mà một tân binh cập bến Highbury với cái giá 3,5 triệu bảng và mang tới tinh thần của một chiến binh thực thụ.
Patrick Vieira, người đội trưởng mẫu mực của Arsenal
“Tôi rất vui khi gia nhập Arsenal cùng với thời điểm ngài Arsene Wenger trở thành HLV của đội bóng. Việc được nói chuyện bằng tiếng Pháp với ông ấy sẽ giúp ích cho tôi rất nhiều”. Patrick Vieira phát biểu đầy lạc quan trong ngày ra mắt đội bóng mới. Cũng giống như Wenger, ấn tượng của các Pháo thủ về Vieira chỉ lờ mờ, giống như ấn tượng về mùa giải vừa qua của anh ở AC Milan. Chỉ ra sân chính thức vỏn vẹn 2 trận trong màu áo Rossoneri và gần như không để lại ấn tượng nào rõ nét, giới dư luận không khỏi hoài nghi rằng cầu thủ người Pháp sẽ trở thành một món hàng hớ của Arsenal. Thế rồi cho tới khi Vieira ra mắt trong trận đấu gặp Sheffield Wednesday, mọi lời chỉ trích bỗng dưng im bặt.
Vào sân từ ghế dự bị thay cho Ray Parlour, chàng tân binh gần như ngay lập tức tạo được dấu ấn với lối chơi máu lửa và phong thái đĩnh đạc trước tuổi. Vào thời điểm đó, Arsenal có đội trưởng Tony Adams làm điểm tựa ở hàng thủ và những ngôi sao như Ian Wright hay Dennis Bergkamp ở trên hàng công. Cái họ thiếu là một người cầm trịch ở tuyến giữa, và đáng ngạc nhiên người mang lại cho họ niềm tin lại là một cậu trai mới chỉ bước sang tuổi 20. Những pha tắc bóng quyết liệt và cả những tình huống phối hợp hỗ trợ tấn công hiệu quả, tất cả giúp cho Vieira ghi điểm trong vỏn vẹn 15 phút cuối trận. Sau trận thắng 4-1 đó, tờ The Times chốt lại một câu nhận xét đơn giản về màn trình diễn của Vieira: “Cuối cùng thì cũng có người mang lại chút giá trị cho tuyến giữa của Arsenal.”
Trong những trận đấu sau đó, Vieira cũng luôn giữ được phong độ ấn tượng mỗi khi được trao cơ hội. Hình ảnh một cầu thủ cao tới 1m93 án ngữ ở khu trung tuyến giống như một bức tượng đồng đen đã trở nên quen thuộc với các Gooners, cuối cùng thì họ cũng đã tìm được sự thay thế xứng đáng sau sự ra đi của Paul Davis. Không chỉ có lối chơi rắn, Vieira còn có khả năng hỗ trợ tấn công cực tốt với những cú sút tầm xa và những đường chuyền rất sắc. Huyền thoại Ian Wright cũng đã từng nhận xét về người đồng đội trẻ: “Đã lâu lắm rồi chúng tôi mới sở hữu một tiền vệ biết cách thi đấu dựa vào cách di chuyển của tiền đạo. Cậu ấy tung ra những đường chuyền đẹp như mơ và đặt tôi vào những tình thế rất thuận lợi.”
Vieira trong ngày ra mắt Pháo thủ
Nhưng còn hơn thế, Vieira mang trong mình một thứ còn lớn hơn cả khả năng chuyên môn, đó chính là phong thái của một thủ lĩnh. Trong khi những ngôi sao như Dennis Berkamp, Thierry Henry hay Robert Pires đều gặp khó khăn trong những ngày đầu tại Arsenal thì dường như Vieira lại vượt qua áp lực một cách dễ dàng. Đó là tư chất đã có sẵn trong con người Vieira, giống như cái cách anh trở thành đội trưởng của Cannes khi mới chỉ 19 tuổi. Mùa giải 1996/1997 đó, Pháo thủ chỉ về đích ở vị trí thứ 3, nhưng các Gooners vẫn tràn đầy niềm tin. Với sự xuất hiện của Arsene Wenger và Patrick Vieira, họ biết đội bóng đang chuẩn bị bước sang một trang sử mới.
Và rồi vào mùa giải 1997/1998, Vieira ghi dấu ấn với bằng bàn thắng mẫu mực vào lưới đại kình địch Manchester United. Xuất phát từ tình huống đá phạt góc của Parlour, bóng được phá ra chếch bên phải khung thành, Vieira xuất hiện và tung cú sút vặn sườn trái phá. Bóng đập mép dưới xà ngang và bay vào lưới trong sự bất lực của Peter Schmeichel. Đó là khởi đầu cho một cuộc lật đổ của Arsenal trước các nhà ĐKVĐ, và cũng có thể coi là sự khởi đầu cho cuộc đối đầu lịch sử giữa Patrick Vieira và Roy Keane. Cộng với việc Emmanuel Petit cập bến Highbury vào mùa hè 1997, HLV Wenger đã có trong tay bộ đôi tiền vệ trung tâm hoàn hảo. Sức mạnh của Vieira và nhãn quan tinh tế của Petit chính là bệ phóng để Arsenal truất ngôi của Man United ở Premier League, đồng thời hoàn tất cú đúp quốc nội với chức vô địch FA Cup.
Vieira đã có những khởi đầu trong mơ với Arsenal, nhưng đó cũng là lúc anh nhận ra con đường mình đi không trải đầy hoa hồng. Tính cách mạnh mẽ của cầu thủ gốc Senegal giúp anh làm chủ khu trung tuyến, nhưng nó cũng khiến anh dính vào những rắc rối không đáng có. Rất nhiều lần Vieira đã bị truất quyền thi đấu vì lối chơi quyết liệt quá mức cần thiết, và thậm chí sự bồng bột của tuổi trẻ còn khiến anh buông những lời lẽ không hay với các trọng tài. Đỉnh điểm trong số này là khi anh bị đuổi khỏi sân tới 2 lần chỉ trong vỏn vẹn… 72 giờ ở những trận đấu với Sunderland và Liverpool mùa 2000/2001.
Vieira nhiều lần bị truất quyền thi đấu vì lối chơi rắn của mình
Tinh thần xuống dốc, cộng với việc Arsenal liên tục đi xuống vì bán đi các trụ cột, tưởng chừng như đã có lúc Vieira nói lời chia tay với Highbury. Thời điểm Real Madrid và cả Man United ngỏ ý muốn chiêu mộ Vieira cũng là lúc anh công khai bày tỏ nguyện vọng được ra đi. Nhưng cuối cùng sau những nỗ lực không ngừng của Arsenal, Vieira cuối cùng cũng chấp nhận ở lại. Rất nhiều lời chê trách đã đổ lên đầu Vieira, nhưng họ không biết rằng những hành động đó của anh đều xuất phát từ tinh thần khao khát chinh phục đỉnh cao. Chính Vieira là người đã chỉ trích Ban lãnh đạo Arsenal về việc bán đi những ngôi sao của đội bóng, từ Marc Overmars, Nicolas Anelka cho tới người đá cặp Petit. Nó cũng giống như hình ảnh của Diego Maradona ngày nào, khi ông ra tối hậu thư cho Chủ tịch Napoli: “Mua thêm cầu thủ hoặc tôi ra đi.”
Arsene Wenger có lẽ cũng đã nhận ra điều đó khi ông quyết định chỉ định Vieira trở thành đội phó của Arsenal ở mùa 2001/2002. Đó là mùa giải mà Vieira đã chơi tuyệt hay để giúp Pháo thủ một lần nữa giành cú đúp và phá vỡ thế độc tôn của United trong 3 mùa liên tiếp. Để rồi vào mùa hè 2002, Vieira chính thức tiếp quản chiếc băng đội trưởng sau khi Tony Adams giải nghệ, đồng thời nâng cuộc chiến với Roy Keane lên một tầm cao mới. Chưa bao giờ người ta hết hứng thú khi Vieira và Keane chạm trán ở hai đầu chiến tuyến. Đó là cuộc chiến của những cá tính mạnh, những người đội trưởng mẫu mực và cũng là hình ảnh đại diện cho cuộc chiến giữa hai thế lực thống trị giải Ngoại hạng.
Mùa 2002/2003, trong khi Vieira vắng mặt vì chấn thương, Roy Keane cùng Man United giành lấy ngôi vương với cách biệt 8 điểm với đại kình địch. Nhưng đó cũng chỉ là khởi đầu cho một chiến tích vĩ đại của Vieira và Arsenal khi họ trải qua mùa giải bất bại thần thánh. Đội hình của Pháo thủ ở thời điểm đó là tập hợp của những cá nhân kiệt xuất, được thổi hồn bởi lối chơi mê hoặc lòng người của Wenger và được dẫn dắt bởi một thủ lĩnh mẫu mực ở khu trung tuyến. Chính Vieira là người đã khép lại 38 trận bất khả chiến bại của Arsenal với bàn thắng vào lưới Leicester vào ngày hạ màn, lặp lại thành tích của Nottingham Forrest từ cả trăm năm trước.
Màn đối đầu lịch sử của Roy Keane và Patrick Vieira
Người ta sẽ nhớ về những hình ảnh đó, cũng giống như cái cách họ nhớ về “Cuộc chiến trong đường hầm” nổi tiếng giữa Vieira và Keane năm nào, khi cả hai hằn học nhau ngay trước trận đấu tại Highbury. Đó cũng là lần cuối cùng người ta thấy hai người đội trưởng vĩ đại ấy đối đầu nhau trên sân cỏ. Roy Keane phải ra đi sau những mâu thuẫn với Sir Alex Ferguson, còn Vieira cũng không còn là lựa chọn số một của Arsene Wenger nữa. Cesc Fabregas đang bộc lộ những tài năng thiên phú, và Giáo sư cần dành nhiều cơ hội hơn cho chàng tiền vệ trẻ. Và thế là Vieira nói lời tạm biệt với Arsenal, mang theo những ký ức tuyệt đẹp về một người đội trưởng mẫu mực.
Ở nước Ý xa xôi, cả Juventus và Inter Milan đều đã cho Vieira những vinh quang mới, nhưng kể cả đã giành Scudetto hay trở lại Premier League trong màu áo Manchester City, Vieira cũng không còn như xưa. Những năm tháng đẹp nhất của Vieira đã để lại Arsenal, và người ta vẫn chưa thể tìm ra ai xứng đáng để kế tục anh cho vị trí thủ lĩnh đội bóng. Từ những Fabregas, Van Persie, Koscielny cho tới Mertesacker, Giáo sư Wenger vẫn miệt mài đi tìm một đội trưởng mới, nhưng rồi những nỗ lực đó chỉ làm người ta thêm nhớ chất thép của Vieira. Abou Diaby đã từng được hy vọng sẽ trở thành một Vieira mới, nhưng đôi chân quá nhạy cảm với chấn thương đã khiến giấc mơ đó chẳng bao giờ trở thành sự thật.
Đội hình bất bại của Arsenal
Trong những hồi ức về một Arsenal bách chiến bách thắng, người ta sẽ nhớ tới Vieira bên cạnh những Henry hay Bergkamp. Nhớ về một cầu thủ toàn diện, người có thể tung ra cú nã đại bác vào lưới Newcastle nhưng cũng có thể thực hiện một cú sục bóng tinh tế hạ gục Liverpool. Nhớ về một con người trách nhiệm luôn sẵn sàng thúc giục đồng đội và thậm chí trách móc cả Ban lãnh đạo.
Nhớ về một Arsenal đẹp nhất khi họ có một bức tượng đồng đen đứng sừng sững ở khu trung tuyến, tranh chấp với Roy Keane trong một cuộc chiến của những người đàn ông và thi đấu hết mình với trái tim của một thủ lĩnh.

FRANK(TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Ngoại lệ duy nhất của Jose Mourinho

Với một chiến lược gia luôn đề cao tính thực dụng trong bóng đá như Jose Mourinho, ông chưa bao giờ ưa thích việc sử dụng một số 10 cổ điển trong đội hình. Với ông, một số 10 chất lượng phải vừa là một nhạc trưởng dẫn dắt lối chơi của toàn đội ở trên sân, vừa là một chiến binh sẵn sàng tranh chấp bóng và hỗ trợ phòng ngự khi cần thiết. Thế nhưng, người đàn ông với quả tim “đúc bằng thép” này cũng có ngoại lệ nhất định.

Kostas Tsimikas: Người "nghiện sĩ" đáng mến của Liverpudlians

Trung tâm huấn luyện của Liverpool giờ yên ắng hơn một chút khi không còn Kostas Tsimikas. Người tự gọi mình là “Scouser Hy Lạp” đã rời đi trong lặng lẽ vào tháng trước, âm thầm qua cửa sau trong lúc hàng loạt tân binh đắt giá nối nhau bước vào từ phía trước.

Tiếng chuông cảnh báo đã vang lên, Lamine Yamal cần được chăm sóc tốt hơn!

Đây đã là đợt FIFA Days thứ hai của mùa giải 2025/26, và Lamine Yamal sẽ có một tuần để nghỉ ngơi. Xét theo hướng tích cực, đó là một tin tốt bởi chàng trai 18 tuổi này thực sự rất cần được nghỉ ngơi. Nhưng đen đủi thay cho tiền đạo của Barcelona là anh sẽ phải dành trọn quãng thời gian quý giá đó để hồi phục chấn thương háng dính phải trong trận thua Paris Saint-Germain ở Champions League hôm thứ Tư tuần trước.

Mikel Arteta: Cột mốc 300 trận và hành trình tự hào cùng Arsenal

Trong bóng đá, có những khoảnh khắc “ngã rẽ số phận” chỉ thực sự trở nên rõ ràng khi ta nhìn lại sau nhiều năm. Với Mikel Arteta, người vừa chạm mốc 300 trận trên cương vị HLV trưởng Arsenal bằng thắng lợi 2-0 trước West Ham đêm thứ Bảy, điều đó càng đáng để suy ngẫm.

Haaland chạm mốc 50 bàn ở Champions league: Liệu những huyền thoại có bị đẩy lùi vào quên lãng?

Bóng đá, cũng như bất cứ địa hạt nào của cuộc sống, không thể tránh khỏi quy luật sóng sau đè sóng trước. Những kỷ lục mới, những ngôi sao mới năm nào cũng xuất hiện. Nhưng có phải vì thế mà chúng ta được quên đi những ký ức đẹp đẽ và những người hùng đặc biệt từng đặt những viên gạch đầu tiên cho môn thể thao vua?

Nick Pope và sự khắc nghiệt của bóng đá ở vị trí thủ môn

Ở vòng đấu trước, nếu Newcastle có thể bảo toàn tỉ số 1-0 trước Arsenal thì danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất của trận đấu chắc chắn phải thuộc về Nick Pope. Thế nhưng, sau hàng loạt các pha cứu thua đẳng cấp khiến các chân sút đội khách nản lòng, thủ thành người Anh lại mắc lỗi trong bàn thua quyết định của Newcastle ở thời khắc gần như cuối cùng của trận đấu.