Có lẽ Matheus Cunha và Manchester United sinh ra là để dành cho nhau.
![]() |
cunha
|
Matheus Cunha, cái tên được Man United và Wolverhampton xác nhận đã đạt thỏa thuận chuyển nhượng trị giá 62,5 triệu bảng chào đời chỉ vài tiếng sau một trong những đêm huy hoàng nhất của Quỷ đỏ. 18 năm sau, chính anh lại khiến đội bóng từng là biểu tượng của đỉnh cao bóng đá Anh phải nể phục với màn trình diễn rực sáng trước họ.
Trong khi Sir Alex Ferguson và các học trò vẫn còn đang lâng lâng sau chức vô địch Champions League năm 1999 với cú ngược dòng ngoạn mục trước Bayern Munich, ở bang Paraiba (Brazil), Matheus Cunha cất tiếng khóc chào đời.
Tới năm 2017, trong màu áo Coritiba tham dự Dallas Cup (giải U19 danh giá tại Mỹ), Cunha đã chơi cực hay trước đội trẻ của Manchester United. Hành trình bóng đá đã đưa cậu bé này đi xa hàng nghìn dặm khỏi quê hương, và đó mới chỉ là bước khởi đầu.
![]() |
Ở tuổi 14, Cunha rời quê nhà, vượt hành trình hơn 3.000 km để gia nhập lò đào tạo Coritiba. Đến năm 18 tuổi, anh bắt đầu chuyến phiêu lưu sang châu Âu để đầu quân cho CLB Sion của Thụy Sĩ. Cuộc đời của Matheus chưa bao giờ là những ngày bình lặng. Từ khu phố Torre đầy nắng gió ở thành phố Joao Pessoa cho đến những sân cỏ ngập ánh đèn tại châu Âu, anh luôn tiến về phía trước.
“Cậu ấy sở hữu tài năng thiên bẩm,” Barao Xavier, HLV futsal ở trung tâm CT Barao (Recife) chia sẻ với The Athletic. “Về tư duy, cậu ấy vượt trội so với phần còn lại. Cunha là người dẫn dắt cả đội chuyển đổi trạng thái từ phòng ngự sang tấn công.
“Cậu ấy vừa ghi bàn giỏi, vừa thuận cả hai chân, lại còn là thủ lĩnh trên sân,” Xavier nhớ lại. “Khi CLB của tôi đối đầu với đội của Cunha (Cabo Branco), tôi đã phải lên kế hoạch để khóa chặt được cậu ấy. Chúng tôi thậm chí chấp nhận để hở một vị trí khác chỉ để dành hai người theo kèm Cunha suốt trận.”
Khi Xavier lần đầu nhìn thấy Cunha thi đấu, cậu bé đã nổi tiếng trong khu phố với những trận bóng ở quảng trường Sao Goncalo cùng cha, ông Carmelo và những trận futsal cùng CLB Cabo Branco.
Vậy ‘chiêu’ tiếp theo của Xavier để vô hiệu hóa Matheus là gì? Đơn giản: Chiêu mộ anh. “Tôi bắt đầu nói chuyện với bố Cunha trước,” Xavier kể lại. “Tôi nói rằng tôi thấy ở Matheus một tiềm năng đặc biệt, và hỏi liệu cậu ấy có muốn về tập với đội tôi không. Bố cậu ấy đồng ý, nhưng tôi còn phải xin phép cả mẹ cậu ấy nữa.”
“Tôi nói với họ rằng Matheus sẽ bắt đầu với futsal, rồi sau đó tôi sẽ lo phần chuyển hướng sang bóng đá 11 người. Lúc đó, quê của cậu ấy chưa có giải 11 người cho thiếu niên.”
Xavier đang làm việc ở CLB Santa Cruz, nhưng sau đó chuyển sang dự án riêng và đưa luôn Matheus theo. “Cậu ấy gia nhập vào tháng 1 khi mới 9 tuổi. Một tháng sau, tôi đưa cậu ấy sang Thụy Sĩ dự giải. Trùng hợp là sau này cậu ấy cũng sang Thụy Sĩ chơi bóng. Năm đầu, chúng tôi vô địch, năm sau thì á quân. Nhưng năm thứ hai, Cunha được bầu là cầu thủ xuất sắc nhất giải.” Cần biết rằng đó là một giải đấu quy tụ các đội trẻ Bayern Munich, Bayer Leverkusen, Bordeaux và nhiều đội bóng châu Âu khác. Ngoài ra, đó là giải đấu dành cho lứa tuổi U11, còn Cunha mới 10 tuổi.
![]() |
Giấc mơ bóng đá của Cunha đang ngày càng rõ ràng, nhưng cha mẹ anh luôn nghiêm khắc với chuyện học. Cha anh là giáo viên dạy Toán và Vật Lý, còn mẹ làm trong khách sạn địa phương. “Tôi nhớ có lần đội có trận quan trọng gặp Sport ở Recife vào buổi tối, nhưng Matheus hôm sau phải thi Toán,” Xavier kể. “Cha cậu ấy chở đi từ Joao Pessoa rồi về luôn, dặn rằng chỉ cho cậu ấy đá nếu tôi hứa sẽ đưa về nhà sau trận. Đó là một chuyến đi dài 120km! “Chúng tôi giành chiến thắng, rồi tôi đưa Cunha về nhà lúc 2 giờ sáng. Chỉ 5 tiếng sau, cậu ấy đã thức dậy để làm bài kiểm tra. Một học sinh gương mẫu!”
Năm 11 tuổi, Cunha đã lọt vào mắt xanh các CLB lớn ở Brazil. Cậu được mời thử việc ở Santos, nơi từng sản sinh ra Pele và sau này là Neymar nhưng không thành công. Ba năm sau, chính người đại diện đã sắp xếp buổi thử việc ấy gọi lại cho Xavier, hỏi xin vài cầu thủ giỏi nhất của trung tâm để giới thiệu cho Coritiba. Lần này thì Cunha làm được.
“Ông ấy đến từ bang khác để xem các trận ở Nautico và Santa Cruz,” Cunha kể lại với GloboEsporte. “Nhưng ông ấy tình cờ được một phụ huynh mời tới xem đội tôi đá. Xem xong, ông ấy bảo luôn là muốn đưa tôi tới Coritiba. Tôi lúc đó còn nhỏ và không thật sự tin vào điều đó. Nhưng gần một năm sau, ông ấy làm thật. Sự nghiệp tôi bắt đầu từ đó.”
Đó là bước ngoặt lớn với một cậu bé 14 tuổi: Phải xa nhà hàng nghìn cây số, sống ở khu ký túc ngay trong trung tâm huấn luyện Coritiba và buộc phải học cách tự lập hoàn toàn.
“Chuyện đó xảy ra với rất nhiều cầu thủ trẻ ở Brazil,” HLV Sando Forner, người từng dẫn dắt Cunha thời còn ở Coritiba chia sẻ với The Athletic. “Tôi nghĩ những trải nghiệm như vậy giúp các em mạnh mẽ hơn. Vì sống một mình khi còn quá trẻ, phải tự lo toan mọi thứ và vượt qua những tình huống khó khăn là điều không dễ dàng gì.”
![]() |
Cunha và Xavier |
Tài năng chơi bóng của Cunha chưa bao giờ bị nghi ngờ. Tại Coritiba, cá tính của cậu cũng để lại nhiều ấn tượng. “Cậu ấy luôn là một trong những cầu thủ hay nhất lứa tuổi của chúng tôi,” Pablo Thomaz, đối tác ăn ý của Cunha trên hàng công đội trẻ Coritiba nhớ lại.
“Tôi đá số 9, còn Matheus là số 10. Năm nào tôi cũng là vua phá lưới, còn cậu ấy thì kiến tạo phần lớn bàn thắng của tôi. Chúng tôi là một cặp bài trùng thực sự. Đá với cậu ấy cực kỳ dễ. Tôi chẳng cần phải ra hiệu hay nói gì. Cậu ấy cứ nhìn chuyển động của tôi và đưa ra những đường chọc khe như đặt.”
“Ngoài sân cỏ, chúng tôi là bạn thân. Cậu ấy lúc nào cũng pha trò. Cả hai từng ở chung phòng trong khu ký túc xá của CLB. Dù là trẻ con, hồi đó cả hai đã có cá tính rất mạnh. Chúng tôi cãi nhau liên tục. Nhiều khi tập buổi cuối trước trận còn giận nhau, không nói một lời cho đến khi trận đấu bắt đầu. Nhưng chỉ cần tôi chạy chỗ, cậu ấy lại chuyền bóng chuẩn xác, tôi ghi bàn, rồi cả hai ôm nhau làm lành. Cậu ấy sẽ cười bảo: ‘Mày đúng là đồ phiền phức, nhưng tao quý mày.’”
“Cậu ấy đến để chơi cho đội U15,” Thalisson, một đồng đội khác kể lại. “Hồi ấy Cunha đá như một số 10 thực thụ. Sau này, khi cậu ấy chơi ở Thụy Sĩ, Đức hay Atletico Madrid và cả ĐT Brazil, tôi thấy cậu ấy đã chuyển lên đá tiền đạo. Nhưng ở Coritiba, cậu ấy là nhạc trưởng.”
“Cậu ấy khi đó chưa sở hữu thể hình ấn tượng, thậm chí rất gầy. Nhưng về kỹ thuật thì xuất sắc. Cậu ấy có cá tính mạnh và cực kỳ hiếu thắng. Chơi bất cứ trò gì cũng muốn thắng, mà còn hay gây gổ lắm. Cậu ấy cũng là cây hài của đội, suốt ngày chọc cười người khác. Ai cũng bị cậu ấy trêu, nhưng cậu ấy cũng cười xòa khi bị trêu lại. Cực kỳ vui tính.”
Dù vậy, hành trình phát triển của Cunha không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Có thời điểm, sự nghiệp của cậu suýt rẽ ngang.
“Có lần Coritiba chuẩn bị đi dự một giải ở Ý,” ông Xavier nhớ lại, “nhưng sát ngày thì Matheus bị gạch tên khỏi danh sách. Bố cậu ấy gọi cho tôi, bảo muốn đưa cậu về quê ở João Pessoa. Tôi khuyên nên để Matheus ở lại, cứ quanh quẩn ở sân tập, làm quen với đầu bếp, người lo trang phục hay thậm chí là người cắt cỏ. Cậu ấy lúc đó mới 16 tuổi. Rồi khi đội cùng lứa đi vắng, cậu ấy được gọi lên tập cùng đội U19. Trong một buổi tập dứt điểm, cậu ấy gây ấn tượng mạnh và từ đó được thử nghiệm đá tiền đạo. Kết quả là cậu ấy được đôn hẳn lên lứa U19.”
Tài năng Cunha là điều ai cũng có thể thấy. nhưng phải đến khi lên chơi ở các đội lớn hơn, Cunha mới thực sự thăng hoa. Henrique Vermudt, một người bạn cùng đội chia sẻ: “Hồi mới đến đội U15, cậu ấy đá tốt nhưng không phải kiểu quá nổi bật. Chỉ là một cầu thủ ở mức ổn thôi.”
“Nhưng đến khi lên U20, cậu ấy như biến hình. Kiểu nước lã hóa rượu vang ấy. Sau kỳ nghỉ về quê ở Paraíba, cậu ấy trở lại mà đá cứ như người khác vậy. Bọn tôi còn đùa: ‘Này, về quê ăn cái gì mà đá ghê vậy?’”
“Cậu ấy lúc nào cũng rộn ràng, tràn đầy năng lượng. 7h30 sáng, trời thì rét, bọn tôi còn chưa tỉnh ngủ thì cậu ấy đã bày trò khắp nơi. Đôi khi hơi phiền thật, nhưng cậu ấy là một người mang lại không khí vui vẻ cho cả đội.”
![]() |
Matheus Cunha và các đồng đội ở Coritiba tới Texas để dự một giải đấu quy tụ các đội bóng từ khắp nơi trên thế giới. Ngoài Everton, Manchester United là đại diện còn lại của Premier League.
Coritiba đã vào đến bán kết trước khi để thua đội chủ nhà FC Dallas với tỉ số 1-2. Cunha không thể góp mặt do đã nhận hai thẻ vàng từ các trận trước. Nhưng những gì anh thể hiện trước đó là quá đủ để tạo tiếng vang, đặc biệt là ở trận hòa 1-1 với Man United.
“Cậu ấy nhỏ hơn chúng tôi 1 tuổi nhưng khiến tất cả phải chú ý,” Thalisson nhớ lại. “Cậu ấy làm những thứ không tưởng với trái bóng. Chúng tôi có một hành trình tuyệt vời tới bán kết và trận nào cậu ấy cũng chơi tốt. Đối đầu với một đội bóng lớn như Man United là trải nghiệm không thể nào quên. Trận đấu rất cân bằng. Matheus luôn đòi nhận bóng và muốn làm trung tâm của mọi đợt tấn công. Nhiều cầu thủ trẻ có thể bị ngợp khi gặp đối thủ tầm cỡ, nhưng cậu ấy thì không. Cậu ấy nổi bật nhất trận hôm đó.”
“Chúng tôi hay trêu cậu ấy là cầu thủ sinh năm 1999 hay nhất thế giới,” Vermudt thêm vào. “Cậu ấy không thích trò đùa đó lắm, nhưng đúng là cậu ấy đã ‘phá đảo’ cả giải.”
“Trận thắng Chivas 4-3, cậu ấy kiến tạo 3 bàn và tự ghi một siêu phẩm solo. Dắt bóng từ giữa sân, vượt qua gần như cả đội bạn rồi ghi bàn. Không thể tin được. Trận gặp Man United cũng vậy. Rất căng thẳng, thậm chí hai bên còn va chạm nhẹ. Đội hình chúng tôi đá phòng ngự nên Matheus gần như phải làm tất cả một mình ở phần sân đối phương.”
“Cả giải đó, cậu ấy chơi như thể đang chiếu video highlight cá nhân vậy.”
Sau khi trở về từ Mỹ, Cunha bất ngờ chuyển tới Thụy Sĩ. Nhưng theo Eric Lovey, cựu đại diện từng làm việc với Ronaldinho thì chính cá tính chứ không phải phong độ của Cunha mới là lý do quyết định thương vụ. “Tôi đang ở Curitiba, đi mua sắm và thăm bạn bè. Một người đại diện mời tôi tới xem cầu thủ của cậu ấy thi đấu,” Lovey kể với The Athletic.
“Trận đó Matheus đá không hay. Nhưng sau trận, tôi ngồi uống cà phê với cậu ấy. Chỉ sau 15 phút, tôi thấy một sự trưởng thành hiếm thấy ở một đứa trẻ 17 tuổi. Tôi nghĩ: ‘Cậu này sẽ thành cầu thủ lớn.’”
“Tôi nói với Chủ tịch CLB Sion: ‘Tôi không có băng hình, chẳng có gì hết. Trên Transfermarkt cũng không có tên. Nhưng tin tôi đi, cậu ấy rất đặc biệt.’”
“Sion bỏ ra 200.000 USD để ký hợp đồng. Khi ký, họ chẳng biết gì về cậu ấy cả. Matheus chưa từng đá chuyên nghiệp, nhưng sau buổi cà phê đó, tôi không còn nghi ngờ gì. Tôi không thấy một cậu bé U18. Tôi thấy một người đàn ông rất tập trung và chín chắn.”
“Từ nhà tới Coritiba mất 3 giờ bay, vậy mà cậu ấy chỉ về nhà đúng một lần mỗi năm. Lúc đó, Matheus chỉ nhận 200 đô mỗi tuần, chẳng đủ để mua vé máy bay. Curitiba lại là một trong những thành phố lạnh nhất Brazil. Vậy mà mới 13 tuổi, cậu ấy đã dám đi hơn 2.000km để theo đuổi ước mơ. Điều đó đòi hỏi sự bản lĩnh.”
Chuyến đi tới Thụy Sĩ không phải là quyết định dễ dàng. Thalisson nhớ lại: “Tôi còn ngồi trên khán đài sân Couto Pereira trò chuyện với Matheus. Cậu ấy hỏi tôi có nên đi không. Cậu ấy hơi sợ. Cậu ấy muốn đá chuyên nghiệp cho Coritiba, nhưng cũng thấy Sion là một cơ hội lớn.”
“Chúng tôi nói chuyện rất nhiều. Đó là quyết định có thể thay đổi cả cuộc đời cậu ấy. Nhưng cuối cùng, mọi người đều ủng hộ. May mắn là mọi chuyện đã diễn ra tốt đẹp.”
Pablo Thomaz thì kể: “Cả hai chúng tôi được gọi vào một cuộc họp để bàn chuyện gia hạn hợp đồng và lên đội một. Nhưng Matheus không ký. Tôi rất bất ngờ. Khi tôi được đôn lên đội một Coritiba, tôi mới biết cậu ấy sẽ sang Thụy Sĩ. Có lẽ cậu ấy hiểu rằng đó là lựa chọn tốt nhất cho mình và gia đình.”
Cunha không tỏa sáng ngay khi tới Sion, nhưng cũng không mất quá nhiều thời gian. CLB đã đưa mẹ anh từ Brazil sang Thụy Sĩ để giúp con trai ổn định tâm lý trong 2 tháng. Họ dạy Cunha tiếng Pháp, ngôn ngữ chính tại đó và tập trung cải thiện thể lực, khả năng phòng ngự.
“Cầu thủ như Matheus cần thời gian để thích nghi khi tới châu Âu,” HLV Christian Zermatten chia sẻ với tờ Nouvelliste năm 2018. “Cậu ấy nỗ lực học tiếng Pháp rất nhanh. Khi giao tiếp được, mọi thứ dễ dàng hơn rất nhiều.”
Theo thông lệ, Matheus Cunha không bao giờ đứng một chỗ quá lâu. Chỉ sau một năm thi đấu cho Sion, anh chuyển sang RB Leipzig, hai năm sau tới Hertha Berlin và một năm sau đó là Atletico Madrid.
![]() |
Wolves đã tìm đến anh cách đây hai năm rưỡi và giờ đây, thử thách lớn nhất sự nghiệp của Cunha đang chờ phía trước. Nhưng anh không đơn độc. Những người từng sát cánh từ những ngày đầu vẫn luôn dõi theo anh.
“Giờ khi xem Matheus thi đấu, tôi vẫn thấy ở cậu ấy những phẩm chất từ thời ở đây,” HLV Forner, người từng ngồi ghế huấn luyện Coritiba trong trận gặp Man United tại Dallas Cup chia sẻ.
“Có những thứ cậu ấy chưa từng đánh mất: Khả năng dứt điểm tuyệt vời, kỹ thuật một chọi một rất tốt. Nhưng giờ cậu ấy đã hiểu trận đấu hơn, cách di chuyển và chọn vị trí của cậu ấy thực sự rất thông minh.”
Xavier, người từng dẫn dắt Cunha từ những ngày đầu cũng không giấu nổi niềm tự hào:
“Tôi dự đám cưới của Matheus năm ngoái ở Natal. Có một bức ảnh chụp cậu ấy ngồi trong lòng tôi. Tôi không phải kiểu người thường xuyên nhắn tin hỏi han. Tôi để cậu ấy tự do, vì cuộc sống của cậu ấy bận rộn. Nhưng thỉnh thoảng chúng tôi vẫn nói chuyện, và tôi vẫn nhắn chúc may mắn trước trận đấu.”
“Hè năm ngoái, cậu ấy quay lại thăm dự án bóng đá cộng đồng mà mình từng tham gia. Cậu ấy đi ngang qua sân tập cũ, nơi mọi chuyện bắt đầu. Tôi vẫn nhớ đã nói chuyện với mẹ cậu ấy, bà Luziana trong một trận đấu với Santa Cruz. Khi đó Matheus mới 13 tuổi. Tôi nói với cô ấy: ‘Luziana à, thằng bé đá như cầu thủ châu Âu vậy.’ Và cô ấy trả lời: ‘Tôi mong đó là điềm lành.’”
“Giờ khi thấy cậu ấy chơi bóng như hôm nay, tôi thấy công sức của mình đã được đền đáp. Từng chạy xe 120km chỉ để xem cậu ấy đá, rồi có cơ hội làm việc trực tiếp cùng cậu ấy đúng là một đặc ân. Cậu ấy khiến tôi vô cùng tự hào.”
“Matheus là hình mẫu cho mọi đứa trẻ ở đây. Đó là minh chứng cho sự kiên trì, nỗ lực và không bỏ cuộc. Tôi mừng cho cậu ấy lắm.”
Theo New York Times