Marcus Rashford: Cho những niềm tin bị đánh mất

Tác giả Trên đường Pitch - Thứ Sáu 06/01/2023 20:40(GMT+7)

Ngày 29/4/2022, Manchester United và Chelsea cầm chân nhau với tỷ số 1-1 trên sân Old Trafford. Cristiano Ronaldo một lần nữa trở thành cứu tinh của Quỷ đỏ với pha thoát xuống và dứt điểm quyết đoán để giữ lại 1 điểm cho đội nhà. Ngược lại, Marcus Rashford tiếp tục là tâm điểm của sự chỉ trích với màn trình diễn vô cùng nhạt nhòa. Mọi việc thậm chí còn trở nên tồi tệ hơn khi ống kính máy quay bắt được hình ảnh Rashford chạy tới ôm HLV Thomas Tuchel sau khi trận đấu kết thúc. 

Hành động ấy chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa đối với những CĐV Man United, những người vốn đã bức xúc về phong độ cũng như thái độ thi đấu của Rashford suốt từ đầu mùa giải. “Tôi chưa từng thấy cậu ta nhanh như vậy (chạy tới ôm Tuchel) kể từ vài tháng nay”, “Cậu ta chạy còn nhiều hơn quãng đường đã di chuyển trong cả trận đấu vậy”. Những lời mỉa mai đầy rẫy trên Twitter, và viễn cảnh Rashford tới với Stamford Bridge dường như gần hơn bao giờ hết.

Tám tháng sau đó, mọi chuyện đã đảo chiều hoàn toàn. Ronaldo trở thành kẻ phản diện ở Old Trafford, Tuchel cũng không còn tại vị trên băng ghế chỉ đạo của Chelsea. Chỉ còn Marcus Rashford vẫn trụ lại và trải qua chuỗi trận cực kỳ thăng hoa cùng Man United. Sau bàn ấn định tỷ số 3-0 trước Bournemouth, lần đầu tiên Rashy có 4 trận liên tiếp lập công cho Quỷ đỏ kể từ khi được đôn lên đội một. Tiền đạo số 10 cũng chính là chân số một của United tại đấu trường Premier League với 7 bàn thắng, gần gấp đôi con số anh đạt được trong cả mùa giải năm ngoái.

Bỏ qua những sóng gió ở mùa giải năm ngoái, dường như Rashford đang dần trở lại mạnh mẽ dưới triều đại của Erik ten Hag. Và quan trọng hơn, nó đến vào thời điểm mà Quỷ đỏ cần anh nhất. Trong bối cảnh Ronaldo ra đi, Martial phập phù, Sancho cùng Antony chưa đáp ứng được kỳ vọng, Rashford trở thành niềm hy vọng cuối cùng trên hàng công của United. Đáp lại những kỳ vọng đó, anh ghi bàn ấn định tỷ số trước Burnley, góp dấu giày trong 2/3 bàn thắng trước Nottingham Forest, một tay giành 3 điểm cho đội nhà trước Wolves và cuối cùng là pha “đóng hòm” trước Bournemouth vào thứ tư vừa rồi.

 

Đã vững vàng vượt qua giai đoạn khó khăn, giờ có lẽ là lúc để Marcus Rashford vươn tầm để trở thành một ngôi sao lớn thực sự. Man United có đủ những yếu tố then chốt để trở thành một bệ phóng vững chắc cho Rashy. Erik ten Hag là một HLV cực kỳ mát tay với những cầu thủ trẻ tài năng, đồng thời cũng là một ông thầy nghiêm khắc sẵn sàng đẩy học trò lên băng ghế dự bị chỉ vì đến muộn buổi họp trước trận. Bruno Fernandes, Christian Eriksen hay Casemiro đều là những tiền vệ đẳng cấp đủ sức hậu thuẫn vững chắc cho hàng công. Và cuối cùng, các CĐV trung thành của Man United vẫn luôn đứng sau Rashford sau tất cả những biến cố trong thời gian qua.

Chính các CĐV đã từng chỉ trích Rashford không thương tiếc hơn nửa năm trước, nhưng đôi khi sự thất vọng chỉ tới khi bạn kỳ vọng quá nhiều. Đã quá lâu kể từ thế hệ vàng 1992, Man United chưa từng trình làng một cầu thủ nào đủ tầm đẳng cấp thế giới. Đó là nỗi buồn và cũng là tâm tư đau đáu của các Mancunians. Họ đặt kỳ vọng ở Rashford sẽ là người chấm dứt chuỗi ngày buồn ấy, kể từ cái ngày anh lập cú đúp vào lưới Arsenal ngay trong trận ra mắt đội một. Sự kỳ vọng ấy càng lớn hơn sau khi sự nghiệp của Mason Greenwood đi vào ngõ cụt do những bê bối ngoài đường pitch.

Sau tất cả, Rashford vẫn là một trong những cái tên dành được nhiều thiện cảm nhất tại Old Trafford. Một tài năng được ươm mầm từ Carrington, một tấm gương sáng luôn năng nổ trong công tác từ thiện, và một cầu thủ của những trận đấu lớn. Từ màn ra mắt trong mơ trước Arsenal cho tới cú penalty đầy cảm xúc trước PSG, Rashy luôn biết cách để tỏa sáng trong những trận cầu tâm điểm. Đó là phẩm chất cần thiết của một cầu thủ lớn, và là thứ mà Man United cần để tìm lại ánh hào quang năm xưa.

Trước mắt họ sẽ là những trận thư hùng có tính chất quyết định với Man City và Arsenal, những trận đấu mà có thể ảnh hưởng tới mục tiêu tại Premier League mùa này của Quỷ đỏ. Và trong những trận cầu lớn như thế, Marcus Rashford sẽ lại là cái tên mà các Mancunians gửi gắm niềm tin…

Frank TĐP

 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Ange Postecoglou: "Người đặc biệt" của Tottenham

Tottenham Hotspur vô địch Europa League và giải cơn khát danh hiệu kéo dài 17 năm với những… điều đối nghịch đến mức đặc biệt của HLV trưởng Ange Postecoglou, trong lúc “Gà trống” chạm đáy của sự thất vọng, nhà cầm quân 59 tuổi lại giúp đội bóng của ông làm nên chuyện.

Luka Modric: Tạm biệt chàng ngự lâm quân cuối cùng!

Trận đón tiếp Real Sociedad tại vòng hạ màn La Liga vào lúc 21h15 hôm nay sẽ là lần cuối cùng các CĐV Real Madrid được nhìn thấy Luka Modric chơi bóng trên thảm cỏ Bernabeu. Người đội trưởng vĩ đại, chàng ngự lâm quân cuối cùng của một thời đại vàng son, đã quyết định khép lại 13 năm vinh quang cùng với đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha.

Son Heung Min: Nước mắt của huyền thoại

Son Heung Min từng nhiều lần bật khóc trong màu áo Tottenham Hotspur, song, những giọt nước mắt sau chiến thắng trước Manchester United tại chung kết Europa League 2024/25 đặc biệt hơn cả.

Son Heung Min và tầm ảnh hưởng của người cha "sắt đá"

Trong một cuốn sách dạng hồi ký của Son Heung-min được xuất bản tại Hàn Quốc có tên “Những suy nghĩ của tôi khi chơi bóng đá”, Son kể lại hành trình của mình như thế này. Năm lớp 3, anh thấy mình muốn trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. Và Son chia sẻ điều này với bố, ông Son Woong-jung. Người cha hỏi cậu con trai lý do vì sao, và nhận được câu trả lời: “Vì nó vui”.

Mario Mandzukic và trái tim ấm áp của chiến binh dũng cảm

Trên sân cỏ, Mario Mandzukic luôn là một cầu thủ cứng cỏi, mạnh mẽ và có chút gì đó gai góc giống như nhiều người con xuất thân từ vùng Balkan. Thế nhưng, khi bước ra ngoài cuộc sống thường nhật, ngôi sao gốc Nam Tư cũ lại cho thấy một hình ảnh ấm áp hơn rất nhiều.

Bruno Fernandes và nghịch lý của một ngôi sao “gánh-team”!

Nếu cần tìm một ai đó phải chịu trách nhiệm cho sự bết bát của Man United mùa này, hẳn nhiều người sẽ chọn cách dễ nhất - gọi tên thủ quân Bruno Fernandes. Nhưng nếu muốn thấy một cá tính kiêu hãnh đậm chất Quỷ đỏ nhất, cũng chẳng ai xứng đáng hơn tiền vệ người Bồ Đào Nha. Giữa khen và chê, giữa đỉnh cao và vực thẳm, Bruno Fernandes vẫn luôn bước tới, đón nhận tất cả…