Phản ứng của Destiny Udogie nói lên tất cả. Thường thì phải đợi bóng bay vào lưới, người ta mới thấy cầu thủ giơ hai tay lên đầu, mắt trợn tròn vì không tin nổi. Nhưng Udogie làm thế khi Micky van de Ven của Tottenham còn cách khung thành những bốn chục mét còn thủ môn Copenhagen thì vẫn đang đứng chờ.
![]() |
Trung vệ người Hà Lan đã làm một điều điên rồ và có lẽ là chưa ai từng làm được trước đó.
Một bàn solo? Thế giới từng thấy rồi. Son Heung-min, huyền thoại của Tottenham từng ghi một bàn gần y hệt ở chính sân đấu này, cũng từ cánh trái chạy thẳng sang cánh phải, cũng một mình vượt qua tất cả trong trận gặp Burnley năm 2019. Pha bóng ấy mang về cho Son giải Puskas của FIFA, danh hiệu cho bàn thắng đẹp nhất năm.
Những trung vệ ghi bàn đẹp cũng không hiếm. Người ta vẫn nhắc về cú đại bác của Vincent Kompany cho Man City vào lưới Leicester, cú nã đạn của Phil Jagielka trong trận derby Merseyside ở Anfield hay pha bấm bóng qua đầu Peter Schmeichel của Philippe Albert thời còn khoác áo Newcastle giữa thập niên 90.
Nhưng một bàn solo của trung vệ ư? Một pha bóng mà anh ta vượt qua bốn người bằng tốc độ, sức mạnh, khả năng giữ thăng bằng và cú dứt điểm hoàn hảo, chạy từ vòng cấm nhà sang vòng cấm đối chỉ trong mười giây? Không. Chưa từng có.
Thomas Frank, HLV của anh nói gọn: “Giống như Lionel Messi nhập vào một trung vệ vậy.”
![]() |
|
Phút 64 Tottenham cắt được tình huống lên bóng của Copenhagen và Micky van de Ven có bóng ngay trước vạch 16m50 của Spurs.
|
Mọi thứ bắt đầu từ pha cướp bóng của Joao Palhinha - người vào sân thay người cho Spurs. Hai nhịp chạm, rồi Van de Ven cúi đầu lao đi, sải chân dài và dẻo như một nghệ sĩ xiếc đi trên dây.
Cả quãng đường 80 mét ấy, anh giữ thăng bằng hoàn hảo. Một cơ thể đồ sộ mà di chuyển mềm mại, mạnh mẽ, uyển chuyển đến mức người ta phải bật cười: một cỗ xe ủi biết múa.
Trên góc trái khung hình, Udogie hẳn đã biết chuyện gì sắp xảy ra có lẽ từng thấy cảnh này trong buổi tập.
Và rồi sau khi băng hết nửa sân, Van de Ven vẫn đủ bình tĩnh để đặt lòng. Chỉ đơn giản là nhìn thấy khe hở ở góc gần và đưa bóng vào đó như thể đã làm điều này cả đời.
Khán đài vỡ òa. Tiếng hô “Go on Micky!” nối nhau như một bản nhạc không lời, tăng dần, dồn dập, cho đến khi quả bóng nằm gọn trong lưới và cả sân như nổ tung:
“Trời ơi, MICKY kìa!!!”
Cách đây vài ngày thôi, Van de Ven còn bị coi là tội đồ vì phản ứng nóng nảy với HLV Thomas Frank sau trận thua Chelsea 0-1. Anh đã xin lỗi. Và giờ, tất cả được tha thứ.
“Tôi bắt đầu rê bóng và nghĩ xem liệu họ có đuổi kịp không, rồi hóa ra là không,” anh kể với TNT Sports. “Tôi thấy khoảng trống càng lúc càng rộng, rồi tự nhủ: ‘Thôi được, giờ thì sút’.
“Chắc họ sợ tôi giật gân kheo, nhưng tôi thấy ổn. Thật ra, tôi cảm thấy sung sức hơn bao giờ hết, như thể có thể tiếp tục chạy mãi và tôi đã làm thật.”
Ai mà ngờ trận Tottenham gặp Copenhagen lại mang đến một khoảnh khắc kiểu “khi người yêu nhắn: nhà em đi vắng hết rồi” nơi bản năng, liều lĩnh và khoái cảm hòa làm một.
Một bàn thắng độc nhất vô nhị.
(Theo Tim Spiers/The Athletic)

Micky van de Ven dẫn bóng từ vòng cấm địa đội nhà, sau đó vượt qua nhiều cầu thủ đối phương trước khi ghi bàn vào lưới Copenhagen.


Tottenham
Destiny Udogie
