Jose Luis Chilavert: Thiên tài… “Chó điên” trong khung gỗ

Tác giả Elflaco - Thứ Sáu 27/07/2018 16:42(GMT+7)

Ngày 24/3/1996. Vòng 3 giải Clausura Argentina. Sân Jose Amalfitani, sân nhà của Velez Sarfield trong trận tiếp đón River Plate. Tỉ số đang là 1-1 và Velez được hưởng một quả đá phạt trực tiếp ở phía sân nhà, gần vòng tròn giữa sân và dĩ nhiên cách rất xa khung thành đối phương.
Bàn thắng của Chilavert
Trong khi trọng tài chính còn đang nói gì đó với các cầu thủ đôi bên và Enzo Francescoli – tác giả pha vào bóng đem lại quả đá phạt cho đội chủ nhà – đang bận.. xoa đầu “nạn nhân” của anh thì… một cái bóng áo đen bất ngờ lao lên như một cơn lốc. 
 
“Boom”, một pha dứt điểm thẳng ở cự ly 60m đưa bóng vồng lên không trung trước khi rót thẳng vào cầu môn River. Thủ môn đội khách, German Burgos (giờ đang là cánh tay phải của HLV Diego Simeone tại Atletico Madrid) sau thoáng chốc giật mình đã nỗ lực chạy về và bay người cứu bóng nhưng bất thành. Và Bàn thắng cho Velez! Trận đó Velez thắng chung cuộc 3-2 và tiến thẳng tới chức vô địch Clausura 1996. Cho đến thời điểm hiện tại, đấy vẫn là 1 trong những bàn thắng đẹp nhất, đáng nhớ nhất và… kì dị nhất trong lịch sử giải bóng đá Argentina. Không chi bởi đấy là một “siêu phẩm” theo đúng nghĩa của nó mà còn vì pha ghi bàn ở cự ly 60m ấy được thực hiện bởi một thủ môn.
 
Jose Luis Chilavert. Cú sút phạt tung lưới River hồi tháng 3/1996 không phải là pha lập công duy nhất trong sự nghiệp của thủ môn đã ghi tới… 67 bàn thắng ở cấp CLB và đội tuyển Paraguay. Nhưng với thủ môn hôm nay bước sang tuổi 53 và với hầu như tất thảy những ai từng có cơ hội chứng kiến ông chơi bóng, đấy là bàn thắng đẹp nhất. 
 
“Một vài cầu thủ từng ghi bàn ở khoảng cách rất xa. Và đó thường là những tình huống tình cờ, mang đậm yếu tố may mắn. Nhưng bàn thắng của tôi thì khác. Ở tình huống đó, tôi quan sát thấy Burgos đứng khá xa so với cầu môn và anh ta có vẻ lơ đãng, bận ngắm nhìn những chú chim trên trời hơn là tập trung vào trận đấu. Thế là tôi quyết định rời khung thành và chạy thật nhanh về phía điểm đá phạt. Các đồng đội có ý giữ tôi lại trong khi ông trọng tài thì đang đứng chắn hướng sút. Tôi hét lên: “Tránh hết cả ra”. Đồng đội giang ra và trọng tài kịp cúi xuống. Thật may là ông ta phản ứng nhanh chứ “ăn trọn” trái bóng đó thì còn gì là người nữa”.
 
“Thoạt đầu tôi nghĩ cú sút của mình có vẻ không ổn lắm khi bóng đi quá cao nhưng ngay sau đó nó rót xuống, nhằm thẳng vào cầu môn River. Khi Burgos nhận ra vấn đề và cố gắng phản ứng lại, tất cả đã quá muộn. Bóng đã nằm trong lưới của River. Tôi ăn mừng theo kiểu trượt cỏ và các đồng đội của tôi, trong cơn phấn khích, cũng vậy.

"Ngay cả các CĐV River trên khán đài SVĐ cũng vỗ tay tán thưởng. Đấy là một khoảnh khắc đặc biệt, nhất trong quãng thời gian cha tôi đang phải điều trị bệnh tim. Bàn thắng tuyệt vời ấy, tôi dành tặng cho cho cha mình. Chúng tôi thắng trận đó và tôi tặng cho vị trọng tài áo đấu của mình. Đấy là trận đấu cuối cùng ông ấy cầm còi trong sự nghiệp trọng tài chuyên nghiệp. Hơn nữa, ông ấy hoàn toàn xứng đáng vì… phản xạ siêu đỉnh để tránh cú sút của tôi”.

 
Chilavert
Chilavert đã kể lại tình huống sút phạt tung lưới River năm 1996, với đầy đủ mọi chi tiết như thế, trong cuộc nói chuyện với phóng viên tạp chí Four Four Two năm 2015, hơn 1 thập kỉ sau khi ông chính thức treo găng. Đấy, không nghi ngờ gì nữa, cũng là câu chuyện truyền đời của nhà Chilavert về người cha – người ông Duy Nhất trong lịch sử bóng đá Thế giới. Câu chuyện về Chilavert, thủ môn duy nhất xưa nay từng lập một cú hat-trick ở bóng đá cấp độ chuyên nghiệp. Câu chuyện về Chilavert, thủ môn đầu tiên và duy nhất giành danh hiệu “Cầu thủ xuất sắc nhất năm” của Argentina và “Quả bóng vàng” Nam Mỹ (cùng năm 1996). Những câu chuyện đủ hấp dẫn để viết thành một cuốn sách ăn khách.
 
Nhưng Chilavert dù được nhớ đến như một chuyên gia ghi bàn và sút phạt ở vị trí thủ môn trong lịch sử bóng đá, trước hết là tấm gương cho sự vươn lên mạnh mẽ để chinh phục vô vàn đỉnh cao, để làm nên kì tích từ xuất thân bần hàn. Chilavert ấy sinh ra trong một gia đình nghèo khó ở Luque, Gran Asuncion. Chilavert , ở tuổi lên 5, cùng với các anh chị em mình đã phải lăn lội với chuyện cơm áo gạo tiền. Chilavert khi lên 7 tuổi mới có nổi một đôi giày lành lặn để chơi bóng. “Vắt sữa bò và đi giao sữa cho càng vùng lân cận ở Luque, là công việc chính của tôi, để giúp đỡ ba mẹ, khi còn là một chú nhóc. Ở một vùng đất nghèo đói, thất nghiệp và đầy tệ nạn như Luque, những đứa trẻ như tôi đơn giản là không có tuổi thơ”.
 
Tài đá phạt của Chilavert, thứ khiến ông trở lên khác biệt với tuyệt đại đa số các thủ môn, cũng không phải tự nhiên mà có. “Bất chấp thiên hạ nói gì, tôi có một niềm tin mạnh mẽ vào năng lực của bản thân, vào sự khác biệt mà mình sở hữu. Ngay từ khi mới bắt đầu vào sự nghiệp cầu thủ tại Luqueno rồi Guarani hay San Lorenzo, tôi luôn dành hơn 1 tiếng - sau mỗi buổi tập cùng với đội bóng - để luyện sút phạt. Tại Zaragoza, mỗi ngày tôi tập sút phạt từ 80-120 quả và mức này luôn được tôi duy trì trong toàn bộ sự nghiệp của mình” – Chilavert kể lại về hành trình trở thành Duy Nhất của mình.
Jose Luis Chilavert: Thiên tài… “Chó điên” trong khung gỗ
“Chó Điên” là biệt danh của Chilavert và nó đặc tả không chỉ tính cách hay khát khao ghi bàn dị biệt của thủ môn này. Bản thân Chilavert, khi bay lượn trong khung gỗ, khi sắm vai người thủ lĩnh đầy nhiệt huyết, khi đối đầu với những cầu thủ đối phương khiến ông ngứa mắt hay khi đứng trước một pha đá phạt, vẫn luôn “điên” như thế.

Maradona từng nhận xét thế này về Chilavert: “Nếu có một thủ môn mà chẳng chân sút nào muốn đối mặt, thì đó chỉ có thể là Jose Luis Chilavert. Thiên hạ thích nói nhiều về tài ghi bàn của cậu ấy. Nhưng Jose trước hết là một thiên tài trong khung gỗ”. 6 năm liên tiếp là thủ môn số 1 trong đội hình tiêu biểu bóng đá Nam Mỹ (1994-1999), 3 lần được bầu chọn cho vị trí thủ môn xuất sắc nhất Thế giới của IFFHS, thủ môn trong đội hình tiêu biểu World Cup 1998, Top 100 huyền thoại bóng đá World Soccer là những bằng chứng cho thấy tầm vóc của Chilavert.
 
Kỉ lục thủ môn ghi bàn nhiều nhất không dành cho Chilavert. Rogerio Ceni của Brazil và Sao Paulo, với tổng cộng 131 bàn sau hơn 1200 trận, mới là người số 1 ở hạng mục này. Nhưng Chilavert là Một, là Riêng, là Duy Nhất. Trước và sau “Chó điên”, chắc chắn chẳng thể tìm được một thủ môn thứ 2 tạo ra thứ cảm xúc dị biệt như cách Chilavert đã mang đến và để lại cho Đời…

ELFLACO (TTVN)

 
 
 
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Ange Postecoglou: "Người đặc biệt" của Tottenham

Tottenham Hotspur vô địch Europa League và giải cơn khát danh hiệu kéo dài 17 năm với những… điều đối nghịch đến mức đặc biệt của HLV trưởng Ange Postecoglou, trong lúc “Gà trống” chạm đáy của sự thất vọng, nhà cầm quân 59 tuổi lại giúp đội bóng của ông làm nên chuyện.

Luka Modric: Tạm biệt chàng ngự lâm quân cuối cùng!

Trận đón tiếp Real Sociedad tại vòng hạ màn La Liga vào lúc 21h15 hôm nay sẽ là lần cuối cùng các CĐV Real Madrid được nhìn thấy Luka Modric chơi bóng trên thảm cỏ Bernabeu. Người đội trưởng vĩ đại, chàng ngự lâm quân cuối cùng của một thời đại vàng son, đã quyết định khép lại 13 năm vinh quang cùng với đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha.

Son Heung Min: Nước mắt của huyền thoại

Son Heung Min từng nhiều lần bật khóc trong màu áo Tottenham Hotspur, song, những giọt nước mắt sau chiến thắng trước Manchester United tại chung kết Europa League 2024/25 đặc biệt hơn cả.

Son Heung Min và tầm ảnh hưởng của người cha "sắt đá"

Trong một cuốn sách dạng hồi ký của Son Heung-min được xuất bản tại Hàn Quốc có tên “Những suy nghĩ của tôi khi chơi bóng đá”, Son kể lại hành trình của mình như thế này. Năm lớp 3, anh thấy mình muốn trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. Và Son chia sẻ điều này với bố, ông Son Woong-jung. Người cha hỏi cậu con trai lý do vì sao, và nhận được câu trả lời: “Vì nó vui”.

Mario Mandzukic và trái tim ấm áp của chiến binh dũng cảm

Trên sân cỏ, Mario Mandzukic luôn là một cầu thủ cứng cỏi, mạnh mẽ và có chút gì đó gai góc giống như nhiều người con xuất thân từ vùng Balkan. Thế nhưng, khi bước ra ngoài cuộc sống thường nhật, ngôi sao gốc Nam Tư cũ lại cho thấy một hình ảnh ấm áp hơn rất nhiều.

Bruno Fernandes và nghịch lý của một ngôi sao “gánh-team”!

Nếu cần tìm một ai đó phải chịu trách nhiệm cho sự bết bát của Man United mùa này, hẳn nhiều người sẽ chọn cách dễ nhất - gọi tên thủ quân Bruno Fernandes. Nhưng nếu muốn thấy một cá tính kiêu hãnh đậm chất Quỷ đỏ nhất, cũng chẳng ai xứng đáng hơn tiền vệ người Bồ Đào Nha. Giữa khen và chê, giữa đỉnh cao và vực thẳm, Bruno Fernandes vẫn luôn bước tới, đón nhận tất cả…