“Chúng ta đã đạt được những bước tiến đáng kể”. Với câu nói ngắn gọn, nhẹ nhàng ấy, Daniel Levy khép lại hành trình của mình. Không có màn chia tay hoành tráng sau gần 25 năm cống hiến. Để đánh giá quãng thời gian Levy gắn bó với Tottenham, có người cho là thành công, nhưng cũng có người lại thấy thất vọng. Thật ra, cả hai góc nhìn đều có phần đúng.
![]() |
Cách Levy ra đi cũng giống như con người ông vậy: Lịch thiệp và hiếm khi bộc lộ cảm xúc công khai. Trong thế giới bóng đá đầy rẫy thông tin rò rỉ và lời đồn, ông vẫn giữ được bí mật và khiến tất cả bất ngờ. Ngày ông rời ghế, thông báo xuất hiện như sét đánh ngang trời. Không hề có tin tức nào lọt ra và mặc dù có vẻ như quyết định không hoàn toàn thuộc về ông, Levy vẫn giữ thái độ điềm tĩnh với những lời chào xã giao lịch sự.
Dư luận lập tức dấy lên tin đồn Tottenham sẽ được rao bán, dù phía CLB đã phủ nhận và thực tế là quyền lực của Levy cũng dần mờ nhạt khi gia tộc Joe Lewis mới là bên định đoạt tương lai. Nhưng nhìn lại, đây vẫn là một cuộc chia tay theo phong cách Levy: Bình thản, kiểm soát và không ồn ào. Có thể ông đang cảm thấy ấm ức trong lòng, thậm chí sục sôi giận dữ. Nhưng như mọi khi, chẳng ai nhìn thấy điều đó. Cách ông rời đi có lẽ lại là khoảnh khắc hợp với con người Levy nhất.
Người ta từng nghĩ rằng ngày Levy rời Spurs, sẽ có tiếng pháo hoa và bật nắp champagne vang dọc High Road (tuyến đường chính đi qua quận Tottenham - ND). Nhưng lạ thay, không khí trầm lắng đến kỳ lạ. Người ta thường nói “thà quen quỷ dữ còn hơn bắt tay với người lạ”. Đúng là có rất nhiều người chỉ trích Levy kịch liệt. Nhưng cũng có một bộ phận không nhỏ hiểu rằng ông vẫn là một CĐV của đội bóng, giống như chính họ.
Ông đã mắc sai lầm (dĩ nhiên rồi), vì điều hành một CLB bóng đá chưa bao giờ dễ dàng. Ông có thể dũng cảm hơn, mạo hiểm hơn. Nhưng liệu có ai cho rằng Levy không hết lòng với Spurs? Khi Sir Jim Ratcliffe nói về kiểu ông chủ mà Manchester United còn thiếu, ông chỉ ra hai hình mẫu: Steve Parish của Crystal Palace và… Daniel Levy.
Ngay cả khi ông từ chối rót tiền cho hàng loạt HLV, đó thường là bởi Levy đặt sự ổn định tài chính của CLB lên trên hết. Tottenham dưới thời ông từng là CLB có lợi nhuận cao nhất Premier League. Đó cũng là lý do ông rất coi trọng các biện pháp kiểm soát tài chính, trong bối cảnh Manchester City và Newcastle mang dòng tiền khổng lồ đổ vào.
![]() |
Dưới thời Levy, Tottenham là đội bóng làm ăn có lãi nhất Premier League |
Nhìn vào những con số, người ta có thể nói ông thiếu tham vọng. Nhưng hơn ai hết, Levy chính là người đã tạo ra một phiên bản Tottenham hiện đại. Không phải giai đoạn nào trong lịch sử Spurs cũng đủ tầm để lọt vào danh sách đề xuất Super League (dù ý tưởng này thất bại), nhưng sự xuất hiện của họ trong nhóm này lại chính là một thắng lợi cá nhân của Levy.
Dưới thời Levy, Spurs sở hữu sân vận động được coi là hiện đại và đẹp nhất nước Anh, một trung tâm huấn luyện hoàn hảo đến mức trở thành nơi FA chọn làm đại bản doanh cho tuyển Anh khi ở London. Ông thậm chí cũng để lại một chiếc cúp châu Âu trong phòng truyền thống, dù đó không phải danh hiệu mà ông hằng mong. Và ngay trong tháng này, Tottenham sẽ trở lại Champions League với màn tiếp đón Villarreal, cùng tân HLV Thomas Frank đầy hứa hẹn và một đội hình đủ tiềm năng để đua tranh danh hiệu. Đó là những khía cạnh tích cực.
![]() |
Được khánh thành vào năm 2019, sân vận động Tottenham là di sản vĩ đại của Levy |
Nhưng nói đi cũng phải nói lại. Chức vô địch Europa League mùa trước mới là danh hiệu đầu tiên sau 17 năm. Và thất bại 0-1 trước Bournemouth ngay trên sân nhà mới đây lại gợi lên sự bất ổn quen thuộc. Tottenham vẫn bị nghi ngờ về bản lĩnh khi bước vào thời khắc quan trọng, và điều đó thường bắt nguồn từ thượng tầng.
Người ta cho rằng dưới thời Levy, Tottenham lẽ ra đã có thể mạnh hơn, nhưng lại phung phí những thời khắc có thể thay đổi cả tương lai CLB. Các HLV, cầu thủ giỏi đến rồi đi trong thất vọng. Nếu táo bạo hơn, ông đã có thể tạo ra môi trường và đội ngũ đủ sức vô địch mùa giải 15/16, làm hài lòng Mauricio Pochettino cũng như giữ chân được Harry Kane, thậm chí cả Luka Modric và Gareth Bale. Ngay cả khi vừa giành thắng lợi trên sân Manchester City hai tuần trước, CĐV vẫn hô vang đòi Levy ra đi. Và đó là khía cạnh tiêu cực.
![]() |
Các thương vụ mua và bán lớn nhất dưới thời Levy |
Levy đã có thời gian, thậm chí là rất nhiều thời gian. Ông nắm quyền từ mùa 2001/02. Từ đó đến nay, Man United và Man City đã giành 24 danh hiệu, Chelsea có 22, Arsenal có 16, Liverpool có 14. Còn Tottenham? Chỉ vỏn vẹn 2 danh hiệu. Bao nhiêu ngôi sao lớn đã ra đi trong khoảng thời gian đó. Từ Bale, Kane, Modric, Son Heung-min, Christian Eriksen, Kyle Walker, Dele Alli, Jermain Defoe, Rafael van der Vaart, Dimitar Berbatov, Michael Carrick…, lẽ ra họ đã có thể tạo nên nhiều thành công hơn thế.
Rồi còn những bản hợp đồng suýt thành công nhưng chẳng bao giờ tới. Luis Suarez, Eden Hazard, Jack Grealish, Willian, Luis Diaz, Eberechi Eze… tất cả đều vuột khỏi tay Tottenham, phần lớn là do Levy quá sa đà vào “nghệ thuật đàm phán”, tức là lúc nào cũng muốn có được nhiều nhất với chi phí thấp nhất.
Nhưng lời chỉ trích lớn nhất dành cho Levy chính là việc ông biến Tottenham thành một cỗ máy kinh doanh hiệu quả, nhưng đồng thời lại phá hỏng cơ hội để CLB trở thành một đội bóng chiến thắng. Arsene Wenger từng nói: “Việc lọt vào Champions League cũng phải coi như một danh hiệu.” Còn với Levy, có lẽ sân Tottenham Hotspur mới chính là danh hiệu ông luôn tự hào, một kiệt tác giống như cú ăn ba của Sir Alex Ferguson. Chỉ khác ở chỗ, các CĐV Tottenham thì muốn thứ mà Ferguson từng đem về: Một chức vô địch Premier League. Trên thực tế, Levy còn chưa ra đời ở lần gần nhất Spurs đăng quang giải đấu này.
Thế nhưng trong làng túc cầu, ông vẫn được nể trọng. Cựu chủ tịch Premier League, Richard Scudamore từng mô tả Levy là một “người thẳng thắn”. “Levy nói không là không, nói có là có. Ông ấy chưa bao giờ nói một đằng, làm một nẻo,” ông nói.
Dù vậy, thẳng thắn không đồng nghĩa với dễ làm việc. Trong đàm phán chuyển nhượng, Levy nổi tiếng là một đối thủ khó nhằn. Một số CLB coi việc đàm phán với ông là “nhiệm vụ bất khả thi”. Ed Woodward từng cho rằng Levy thật sự tận hưởng cảm giác đấu trí trong mỗi thương vụ, và chính điều đó lại khiến bộ sậu kế nhiệm Woodward ở Man United e dè. Một trong những lý do MU không dốc sức theo đuổi Harry Kane ở mùa hè anh sang Bayern, là bởi họ tin rằng việc đàm phán với Levy là điều không thể.
![]() |
Có vẻ như chính quỹ tín thác gia đình Lewis, chủ sở hữu thực sự của Tottenham cũng đã mệt mỏi với cách Levy điều hành. Họ muốn trao cơ hội cho những gương mặt mới, từ GĐĐH Vinai Venkatesham (người vừa rời Arsenal) và chủ tịch không điều hành Peter Charrington (thành viên HĐQT của tập đoàn ENIC). Một cuộc rà soát nội bộ do Gibb River Group tiến hành hồi đầu năm cũng đã chỉ ra cần có sự thay đổi. GĐĐH Donna-Maria Cullen, đồng minh thân cận của Levy vừa chính thức rời CLB tháng này. Đó là dấu hiệu đầu tiên chỉ dấu cho sự ra đi của Levy.
Levy ngày càng bị cô lập trong sân vận động trị giá 1,2 tỷ bảng, nơi sẽ mãi là di sản của ông. Những thông tin mới nhất nhấn mạnh mục tiêu của Spurs bây giờ phải là thành công về mặt chuyên môn. Nhưng nếu điều đó xảy ra (bất chấp khoảng cách giữa họ và nhà ĐKVĐ Liverpool vẫn còn quá xa) thì thành quả ấy cũng đến từ dòng tiền 5 triệu bảng mỗi trận mà sân vận động này mang lại.
Ông chưa bao giờ được lòng CĐV, thậm chí cũng không hẳn là người quá thành công. Nhưng theo một nghĩa nào đó, di sản lớn nhất Levy để lại cho Tottenham có lẽ chính là một công trình luôn sinh lợi và mang lại hy vọng dài lâu, kể cả khi ông đã rút lui.
Theo The Times