Danke, Thomas Muller!

Tác giả Queen - Chủ Nhật 11/05/2025 09:56(GMT+7)

Khi mặt trời khuất bóng và bầu trời Fröttmaning chuyển từ xanh sáng sang đen sẫm lúc 20h51, Thomas Müller cầm chiếc đĩa bạc Bundesliga lấp lánh, leo lên hàng rào để trao nó tận tay những CĐV ở khán đài Südkurve, nơi đã bao lần hát vang tên anh. Họ đã hô vang “Müller, Müller” như muốn ngăn dòng thời gian lại, níu giữ những gì sắp sửa khép lại. 

 

Müller bước ra từ đường hầm một lần cuối để khởi động. Ai tinh ý có thể nhận ra mỗi bước chân anh đi từ đường hầm ra sân là cả một nỗ lực. “Được nhận chiếc đĩa bạc Bundesliga trong trận sân nhà cuối cùng cùng Bayern khiến một người dày dạn như tôi cũng phải xúc động,” anh chia sẻ trên trang chủ CLB. Trận đấu này là lần thứ 355 và cũng là cuối cùng Müller thi đấu tại sân nhà Allianz Arena. Anh chạy, chuyền, rê bóng, cố gắng gạt bỏ hết mọi cảm xúc để tập trung cho trận đấu.

Khi hai đội xếp hàng chuẩn bị bắt đầu trận đấu, lễ chia tay chính thức được tổ chức. Chủ tịch Herbert Hainer và các lãnh đạo như Jan-Christian Dreesen, Michael Diederich và Max Eberl trao quà, ôm chầm lấy Müller. Khoảnh khắc ấy, ngay cả những CĐV “cứng” nhất cũng phải nghẹn lòng. Ngày 10/5/2025 trở thành cột mốc không thể quên: một đêm ngập tràn niềm vui khi Bayern giành chức vô địch Bundesliga thứ 34, nhưng cũng đầy hoài niệm và biết ơn vì một kỷ nguyên đặc biệt đã khép lại sau 25 năm.

Müller có cơ hội ngon ăn nhất ở phút 56 nhưng không thể ghi bàn, có lẽ một cái kết như vậy là… quá kịch bản. Thực tế, anh không cần ghi thêm bàn để được yêu thương. Khi phút 83 điểm, số áo 25 hiện lên trên bảng thay người. Müller chống tay lên gối, nhìn xuống mặt sân, lần đầu anh thực sự để lộ cảm xúc.

Anh nhanh chóng lấy lại tinh thần, hướng mắt lên khán đài nơi cha mẹ Klaudia và Gerhard đang theo dõi, những người đã lái xe chở anh tới sân tập Säbener Straße từ thời thơ ấu.

 

Ngày hôm qua, tất cả cùng thể hiện một sự tôn vinh xứng đáng dành cho Thomas Müller, người đã mang lại biết bao niềm vui trên sân cỏ suốt 25 năm sự nghiệp của mình. Những cái ôm đầu tiên đến từ Harry Kane, Joshua Kimmich và Leon Goretzka. Manuel Neuer, người đồng đội đã sát cánh cùng Müller trong phần lớn sự nghiệp, chạy thẳng từ khung thành tới ôm lấy anh thật chặt.

Tất cả cầu thủ dự bị và thành viên ban huấn luyện lập thành hàng rào danh dự. Müller chạy xuyên qua giữa những tràng pháo tay, những cái vỗ vai đầy trân trọng. Anh cúi người chạy qua, nở nụ cười rạng rỡ, vẫy tay, vỗ tay về mọi hướng, như thể đang nói lời cảm ơn tới từng người một. Anh chỉ dừng lại khi khuất sau mái che khu kỹ thuật. Và có lẽ, chính trong khoảnh khắc ấy, Müller đã làm được điều mà anh mong mỏi nhất: tận hưởng trọn vẹn buổi tối chia tay của mình.

Vài giây ấy, ngắn ngủi nhưng tràn đầy cảm xúc, có lẽ đã tiêu hao của anh nhiều sức lực hơn cả 83 phút thi đấu trước đó.

 

Neuer, đội trưởng, người bạn thân thiết bao năm, nắm lấy tay Müller, kéo anh lên hàng đầu, trao cho anh khoảnh khắc lớn nhất của mùa giải. Và khi mọi tiếng hò reo, mọi ánh đèn rực rỡ hòa làm một, khi Thomas Müller là người đầu tiên nâng cao chiếc đĩa bạc Bundesliga.

Tại Südkurve, cảm xúc vỡ òa. Ngay cả những CĐV trung thành, từng trải nhất cũng không thể kìm lòng. Trong hàng vạn khuôn mặt ngước nhìn Müller, có những đôi môi run rẩy, những hàng mi nhòe nước, những gò má đỏ bừng vì xúc động. Nhiều người phải nắm chặt tay nhau để đứng vững, bởi khoảnh khắc trước mắt họ quá lớn, quá đặc biệt.

Nhưng cũng có những người giống như chính Müller: không khóc, mà chỉ rạng rỡ với nụ cười ấm áp, tràn đầy hạnh phúc, đầy ắp sự biết ơn vì đã được sống trong những năm tháng ấy, được chứng kiến tất cả khoảnh khắc ấy và cả lời chia tay này, gần gũi và thiêng liêng đến vậy.

Trên tay cầm micro, trước 75.000 khán giả có mặt, Thomas Müller cất lời. Anh nói về “cảm giác vô giá” khi ghi bàn cho họ, về những lần gặp gỡ mà anh sẽ mãi ghi nhớ. Nhưng anh cũng nhìn về tương lai: “Tôi thấy rất nhiều cầu thủ trẻ, khát khao, sẵn sàng dốc hết trái tim vì Bayern. Chúng ta đang đi đúng hướng."

Anh thừa nhận mình luôn yêu việc trở thành một “chiến binh hiện đại”, và lần này, anh không buồn: “Tôi chờ đợi những điều phía trước, dù biết rằng sẽ không gì đẹp bằng những gì tôi đã có.”

 

Müller, người không rơi một giọt nước mắt nào trong buổi tối ấy, cũng không muốn ai phải khóc. Anh nói lớn:

“Nếu có khóc thì cũng chỉ là những giọt nước mắt hạnh phúc thôi.”

Và đúng 20 giờ 57 phút, anh khép lại tất cả bằng một lời tỏ tình giản dị nhưng chân thành, giống như biết bao lời yêu thương anh từng nhận được từ Südkurve, từ tất cả những người đã luôn dõi theo và yêu mến anh suốt bao năm qua:

“Tôi yêu các bạn. Bảo trọng nhé. Tạm biệt.”

Buổi tối hôm ấy không kết thúc bằng nước mắt, mà bằng tiếng cười và hình ảnh tắm bia quen thuộc, bằng những đứa trẻ như con trai của Harry Kane sút tung lưới trong tiếng hò reo từ khán đài Südkurve. Ai cũng cười, cũng nhảy múa, cũng ăn mừng. Và ở trung tâm tất cả - như thể anh sẽ chẳng bao giờ rời xa nơi này - là Thomas Müller.

(theo Bundesliga)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Kota Takai: "Viên ngọc rồng" của Tottenham Hotspur

Tottenham vừa đạt thỏa thuận mua Kota Takai từ Kawasaki Frontale với giá 6,8 triệu USD. Đó là cái giá chuyển nhượng kỷ lục đối với một cầu thủ từ J-League. Nhưng có thể, Spurs sẽ lời to khi chiêu mộ trung vệ 20 tuổi này.

Jamie Gittens: Trở lại để viết tiếp giấc mơ dang dở cùng Chelsea

Nếu mọi chuyện diễn ra khác đi, có lẽ Jamie Gittens đã gắn bó với Chelsea được hơn một thập kỷ. Nhưng giờ đây, cầu thủ chạy cánh 20 tuổi đang trở lại mái nhà mà anh từng gắn bó khi mới 8 tuổi, với cơ hội chứng minh cho người hâm mộ Chelsea thấy họ đã bỏ lỡ điều gì. Bởi theo thông tin từ The Athletic, Chelsea và Borussia Dortmund đã đạt được thỏa thuận sơ bộ để Gittens gia nhập đội bóng thành London.

Đằng sau cuộc chia tay giữa Thomas Partey với Arsenal

Hợp đồng của Thomas Partey với Arsenal đã đáo hạn vào ngày 30/06/2025. Với việc hai bên không tìm được tiếng nói chung trên bàn đàm phán, tiền vệ người Ghana chính thức trở thành cầu thủ tự do kể từ tháng 7. Vậy đằng sau quyết định chia tay đó là gì? Liệu Arsenal sẽ phải hối hận khi đã không thể giữ chân được “mỏ neo” xuất sắc bậc nhất trong lịch sử CLB?

Roberto Baggio: "Tôi chưa bao giờ xem mình là một ngôi sao"

Đó là tuần lễ trước sinh nhật lần thứ 38 của Lionel Messi. Có lẽ vợ anh, Antonella, đang băn khoăn không biết nên tặng gì. Rồi một món quà đã đến, sớm hơn dự kiến, bất ngờ và đặc biệt. Nhìn nụ cười rạng rỡ như trẻ thơ trên gương mặt Messi, ai cũng có thể thấy món quà ấy khiến anh xúc động như một đứa bé.