Bryan Mbeumo: Từ Avallon nhỏ bé đến ánh đèn Premier League

Tác giả Tú Nguyễn - Chủ Nhật 19/10/2025 15:42(GMT+7)

Maeva Gouge bắt gặp những tin đồn trên mạng xã hội. Ai nấy đều nói rằng em trai cô, Bryan Mbeumo sắp rời Brentford để chuyển tới Manchester United. Nhưng lạ thay, chính anh lại chưa hề nói với cô một lời nào.

 

Khi Maeva gửi cho em trai những bài đăng đó, Mbeumo chỉ nhắn lại vỏn vẹn: “Mort de rire”, tiếng Pháp có nghĩa là “cười vỡ bụng”. Rồi anh hỏi: “Chị đang ở một mình chứ?”

Là một y tá đang trong ca làm việc, Maeva liền bước ra ngoài để nghe điện thoại. “Đừng nói với ai nhé,” cô nhớ lại lời của Mbeumo. “Không phải tin đồn đâu. Man United quan tâm đến em thật đấy. Và em cũng đang chú ý đến họ.” 

Mùa hè năm ấy, Mbeumo đang ở nhà của mẹ, cách Paris khoảng 2 tiếng lái xe. Khi Maeva trở về nhà, hai chị em chui vào phòng để nói chuyện riêng. “Sao lại là Manchester?” cô hỏi. “Vị trí của họ trên bảng xếp hạng có tốt đâu”, Maeva bật cười khi nhớ lại khoảnh khắc ấy. Cô vốn chẳng biết nhiều về Man United vì chỉ quen xem Brentford thi đấu.

Bryan Mbeumo cùng chị gái Maeva Gouge và mẹ Angelique Gouge

“Đó là đội bóng có thể đứng dậy bất cứ lúc nào,” Mbeumo giải thích. “Họ có dự án thú vị. Em đã hứa với họ rồi. Em sẽ đến đó.” Nhưng Brentford đã từ chối hai lời đề nghị của Man United. “Em không ký được với họ đâu,” Maeva nói với Mbeumo. “Điều gì đến sẽ đến,” Mbeumo đáp lại. 

“Trong thâm tâm, nó chỉ muốn đến Manchester,” Maeva nói. 

Mbeumo cũng bối rối khi phải nói với mẹ, bà Angelique Gouge. Anh không biết bà sẽ phản ứng thế nào. Một tối, ngay trước khi bà đi ngủ, anh khẽ nói: “Mẹ ơi, con có chuyện muốn nói.” 

“Chuyện gì thế? Con làm mẹ lo đấy,” bà Gouge hỏi. “Con sẽ chuyển đến Manchester,” Mbeumo trả lời. Cầu thủ 26 tuổi muốn cả gia đình có mặt bên cạnh khi anh chính thức ra mắt tại trung tâm huấn luyện Carrington, trong thương vụ trị giá 65 triệu bảng (cộng thêm 6 triệu phụ phí).

Chuyến đi tới Manchester thuận lợi hơn nhiều so với chuyến đi định mệnh năm 2019, khi anh rời Troyes để sang Brentford. Khi đó, hai chị em sống cạnh nhau: Maeva vẫn còn đi học, còn Bryan vừa ký hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên. Đó là thời điểm anh phải rời nước Pháp để bắt đầu một hành trình mới.

Một bài báo ghi lại hành trình của Mbeumo, từ Troyes đến Brentford

Khi Mbeumo viết lời chia tay người hâm mộ Troyes, Maeva kể rằng cô đã bật khóc. “Em trai tôi sắp rời xa tôi rồi,” cô nói với đôi mắt rưng rưng. “Buồn lắm, cơ mà nó hạnh phúc là được. Đối với mẹ tôi, điều đó còn tệ hơn.”

Chuyến bay đầu tiên của họ sang London cũng là một câu chuyện đáng nhớ. Gia đình Gouge chưa từng đi máy bay. “Chúng tôi chẳng biết phải làm gì!” Maeva kể. “Tôi quên mang hộ chiếu, không biết phải gửi xe ở đâu tại sân bay Charles de Gaulle, suýt chút nữa thì trễ chuyến. Chúng tôi hoàn toàn lạc lối.”

Nhưng cuối cùng, họ vẫn kịp chuyến bay. Và như mọi khi, họ vẫn ở bên cạnh Mbeumo trong mọi bước ngoặt của cuộc đời anh.

Một giờ trước khi trận đấu giữa Manchester United và Sunderland bắt đầu, Maeva đang gói món quà cho bạn: Một bộ đồ em bé có in tên Mbeumo ở sau lưng. Chuông cửa reo, bố chồng cô là Jean và em chồng Adrien mang bánh ngọt tới để cùng cô và chồng ngồi xuống xem trận đấu.

“Phải nói là một thế giới hoàn toàn khác,” cô nhận xét về Man United. “Áp lực lớn hơn, kỳ vọng cao hơn. Ở đó, bạn không được phép mắc sai lầm. Bạn phải cống hiến hết mình.”

Áp lực chưa bao giờ rời khỏi đội bóng của HLV Ruben Amorim, nhất là sau thất bại trước chính đội bóng cũ của Mbeumo, Brentford tuần trước. Nhưng chỉ sau 8 phút, pha dứt điểm gọn gàng của Mason Mount đã giúp Man United trút bỏ mọi căng thẳng. “Nó đến từ quả tạt của Bryan đấy!” Maeva reo lên.  

Cô và mẹ từng có mặt tại Old Trafford để chứng kiến bàn thắng đầu tiên của Mbeumo cho Man United trong trận gặp Burnley. “Tôi không thể tin nổi tiếng hò reo ấy,” cô kể với nụ cười rạng rỡ. “Âm thanh ấy… giống như cả thành phố cùng hét lên tên em trai tôi.” 

“Luôn có chút căng thẳng, tùy từng trận đấu,” Maeva nói với giọng thoải mái, khác hẳn với mẹ cô, người không thể chứng kiến Man United thua ở loạt luân lưu Carabao Cup trước Grimsby Town. “Mẹ tôi như phát điên trước màn hình TV,” Maeva kể.

Bàn thắng của Benjamin Sesko ở phút 31 giúp M.U dẫn 2-0. Lúc đó, Maeva mới thở phào và thả lỏng trên sofa. Đến giờ nghỉ giữa 2 hiệp, họ nói chuyện về sở thích của Mbeumo: Mê truyện tranh manga, học piano qua YouTube, thói quen chơi cờ trên điện thoại trước trận và bộ râu luôn được chăm sóc kỹ lưỡng. “Đừng đụng vào nó nhé”, Maeva hóm hỉnh.

Mbeumo rất nghiêm khắc với bản thân, nhưng chiến thắng 2-0 mới là điều quan trọng nhất. “Tôi vui với kết quả trận đấu,” Maeva nói cô thường trò chuyện với em trai hằng ngày và kiểm tra tình hình sau trận. “Nhưng chắc nó chưa hài lòng 100% về màn trình diễn.”

Từ cửa sổ bếp căn hộ ở La Morlande, Avallon, mẹ Mbeumo có thể nhìn thấy Maeva và con trai chơi ở Parc Bleu, sân thể thao khép kín có thể chơi bóng đá và bóng rổ. Bố mẹ Mbeumo chia tay khi anh còn nhỏ, và các con thường tới nhà bố Jean 2 tuần một lần.

“Bryan rất quậy phá!” Maeva cười. “Nó nghịch ngợm suốt, khiến mẹ tôi không thể chịu nổi.” Hình phạt duy nhất có tác dụng là không cho anh ra sân đá bóng. Nhưng anh sẽ đá gấu bông hay những mẩu giấy vụn. “Nó sẽ chơi với bánh mì hay bất cứ thứ gì tìm được,” Maeva kể. “Nhưng tôi luôn bảo vệ nó.”

Hồi nhỏ, Mbeumo là một cậu bé giàu năng lượng

Ở tuổi 11, Mbeumo theo chị học tại trường tư Jeanne d’Arc ở Avallon với học phí khoảng 80 euro/kỳ. “Dù là mẹ đơn thân, bà Gouge vẫn có một số nguyên tắc về giáo dục,” cựu giáo viên thể thao Patrick Bocquel chia sẻ. 

“Ngồi yên trên ghế không phải sở trường của cậu ấy,” giáo viên khoa học Catherine Fevre nhớ lại. “Tôi nhớ hình ảnh cậu ấy trong phòng thí nghiệm. Chúng tôi rất quý cậu ấy, nhưng cứ hở ra là cậu ấy nói chuyện riêng hay nghịch ngợm.” Trong khi đó, Bocquel mô tả Mbeumo là “một cậu bé hoà đồng”. Trong 40 năm sự nghiệp, ông chưa từng thấy học sinh nào như Mbeumo. “Cậu ấy cứ như người ngoài hành tinh,” ông nói.

Mbeumo (phải) từng là một VĐV chạy xuất sắc

Sở hữu vóc dáng to lớn, nhưng Mbeumo có cả sức bền, tốc độ và khả năng phối hợp. Cậu dễ dàng chiến thắng ở các cuộc thi chạy vượt chướng ngại vật, đánh bại cả những bạn cùng tuổi và lớn hơn 1 tuổi. “Cậu bé này sẽ biết cách tìm chỗ đứng cho riêng mình,” Bocquel hồ hởi.

Ở giải khu vực, Mbeumo thua trong pha nước rút cuối cùng, nhưng Bocquel nhớ rằng cậu bé 11 tuổi khi ấy có cách di chuyển rất thông minh, với trình độ vượt xa tuổi tác. Dù chưa từng chơi cầu lông, bóng rổ hay nhảy 3 bước, Mbeumo học rất nhanh và sớm trở nên nổi trội. “Cậu ấy có thể chơi bất kỳ môn thể thao nào,” đồng đội cũ Baptiste Pungier, người chơi cùng Mbeumo từ 5 đến 14 tuổi ở Avallon chia sẻ. “Nó ăn vào máu của cậu ấy.” 

Mbeumo và cha anh, một VĐV cử tạ

“Nhưng với Bryan, chỉ có bóng đá là quan trọng thôi,” Lilian Creton, hàng xóm, bạn học và đồng đội cũ ở Avallon chia sẻ. Nếu không ra sân, Mbeumo thường ở nhà chơi game như FIFA hay Dofus với Creton, gọi nhau trên Skype để bàn chiến thuật. Lúc đó, không hề có dấu hiệu của cờ, piano, vẽ hay đọc sách, những thú vui mà anh sẽ khám phá sau này.

Vào các buổi chiều thứ Tư, khi tan học sớm, Creton và Mbeumo ăn kebab rồi ra sân đá bóng trước khi buổi tập bắt đầu lúc 5 giờ chiều. Sân bóng Avallon chỉ cách căn hộ Mbeumo 10 phút đi bộ, nên cậu đi bộ cùng bạn hoặc nhờ ai đó chở.

“Cậu ấy luôn tràn đầy năng lượng, chạy nhảy khắp nơi, nghịch ngợm suốt và làm mọi người cười,” Yvann Devoucoux, bạn và đồng đội của Mbeumo nhớ lại. “Sau mỗi buổi tập, mẹ tôi đưa cậu ấy về nhà vì cậu ấy không muốn đi bộ,” Pungier kể. “Cậu ấy nhảy ngay lên xe. Mẹ tôi nghe đài RFM, nhạc ‘người lớn’ và các bản hit Pháp cổ điển. Bryan sẽ đổi sang Skyrock, R&B và rap. Cậu ấy luôn tràn đầy sức sống.” 

Còn ở trên sân, Mbeumo rất năng nổ. Đồng đội luôn nhớ về cái chân trái điêu luyện, cũng như kỹ thuật rê bóng và tốc độ của cậu. “Chúng tôi để cậu ấy ở giữa sân, đưa bóng và cậu ấy lao đi,” Creton nhận xét. “Cậu đá mọi vị trí, luôn xin bóng nhưng cũng rất sẵn lòng chơi theo tập thể. Động tác đặc trưng của cậu ấy là cắt vào trong rồi dứt điểm bằng chân trái như hiện tại.”

“Khả năng đánh đầu còn nhiều hạn chế, dễ hiểu vì chiều cao khiêm tốn của cậu ấy,” theo Devoucoux và Grenier. “Cậu ấy cũng gần như không dùng chân phải.”

Farid Azarkan, HLV của Mbeumo từ 7 đến 14 tuổi là người rất nghiêm khắc. Vào giờ nghỉ giữa hiệp trong phòng thay đồ, khi ông nói, tất cả phải lắng nghe. Nếu không, bạn có nguy cơ bị ném phấn vào người. “Chúng tôi không dám đùa giỡn với ông ấy,” Creton kể. “Không khí cứ như trong quân đội.” 

Mbeumo là ngôi sao sáng nhất đội. Đồng đội nói ước mơ của anh là trở thành cầu thủ chuyên nghiệp, nhưng anh không hề kiêu ngạo hay khoe khoang. Tuy nhiên, Azarkan tỏ ra khắt khe hơn nhiều. “Farid la mắng Bryan rất nhiều,” Devoucoux kể. “Là bởi cậu ấy hay bị phân tâm.”

Mbeumo ghét việc thua cuộc, nhưng khi đội bóng nhận thất bại, anh ít khi khó chịu với đồng đội mà chủ yếu tự trách bản thân. “Nếu sút hỏng, chuyền hỏng hay thậm chí tắc bóng sai, khuôn mặt cậu ấy trở nên cau có đến kỳ lạ!”, Pungier nói.

Ở bán kết giải thường niên vào ngày 1/5 của Avallon, khi khoảng 12-13 tuổi, Mbeumo bỏ lỡ vài cơ hội rõ rệt và đội không vào được chung kết. Anh tự trách bản thân về thất bại. Ngay cả khi HLV đối phương đến an ủi rằng anh là cầu thủ hay nhất trận, Mbeumo vẫn không nguôi ngoai; thậm chí anh còn khóc nức nở ngay trên sân.

Trước một trận đấu, Mbeumo đứng giữa vòng tròn đồng đội trong phòng thay đồ Avallon và thông báo rằng cậu sẽ gia nhập Troyes. “Tôi sẽ nhớ ngày đó suốt đời,” Pungier kể. “Chúng tôi như một gia đình, luôn bên nhau suốt cả tuần,” Devoucoux nói thêm.

Nhóm tuyển trạch của Troyes đã phát hiện Mbeumo và mời cậu thử việc. Anh sống tại ký túc xá, ăn 3 bữa một ngày, đi học và tập luyện. Thỉnh thoảng Maeva sẽ cùng mẹ lái xe gần 2 tiếng từ Avallon đến Troyes để xem các trận đấu của em trai vào cuối tuần.

“Thật lạ vì trước đó em trai tôi ở nhà hàng ngày, vậy mà chỉ sau một đêm, nó biến mất,” Maeva nhớ lại. “Tôi nhớ nó. Dù nó có phát điên với tay cầm chơi game, la hét, liên tục dậm chân thì nó vẫn còn ở đó với bạn. Nhưng giờ tôi không còn thấy nó khi về nhà. Mẹ tôi cũng nhớ nó. Bà ấy khóc suốt.”

Benjamin Bureau, HLV Troyes của Mbeumo cho đến khi anh 17 tuổi nhớ về một cầu thủ không cao nhưng nhanh nhẹn, hoạt bát và rất nổi bật. “Cậu ấy luôn tập trung vào trận đấu,” Bureau nói. “Khi bóng ở rất xa, các cầu thủ trẻ thường lơ là, nhưng cậu ấy luôn cố gắng dự đoán trước tình huống.”

Bureau nhận thấy dù Mbeumo rất lễ phép, lịch sự, nhưng không như ở Avallon, anh khá e dè và ngại phát biểu trước đám đông. Anh cần thời gian để hòa nhập và được động viên để trở nên cởi mở hơn. Điều nổi bật nhất là thái độ của Mbeumo. Dù còn hay cau có, Bureau thấy anh luôn đặt ra tiêu chuẩn cao cho bản thân.

“Ban đầu, cậu ấy có xu hướng nổi giận và không kiểm soát tốt cảm xúc,” Bureau kể. “Điều đó đôi khi ảnh hưởng đến trận đấu, bởi cậu ấy có xu hướng dễ dàng buông xuôi.” 

Devoucoux nhớ Mbeumo thường xuyên gọi điện cho mẹ để khóc lóc và đòi trở về Avallon. Nhưng những người thân cận khuyên cậu hãy tiếp tục. “Cậu ấy không gục ngã về tinh thần,” Devoucoux nói. “Cậu ấy có đủ sức mạnh để kiên trì.”

Khi Mbeumo về Avallon vào dịp nghỉ lễ, Maeva nhận thấy em trai thay đổi cả về thể chất lẫn tinh thần. Từng chút một, Bureau xây dựng sự tự tin nơi anh. “Đó là thứ đưa cậu ấy lên đỉnh cao,” Bureau nói. “Tôi hoàn toàn không ngạc nhiên về những gì cậu ấy đã làm. Cậu ấy muốn thành công trong bóng đá và đã dồn hết tâm huyết vào đó. Từ một cậu bé, cậu ấy đã trở thành một người đàn ông tuyệt vời và một cầu thủ chuyên nghiệp xuất sắc.”

Bước ngoặt trong sự nghiệp Mbeumo là trận chung kết giải Gambardella 2018. Anh ghi 2 bàn tại Stade de France, giống như Kylian Mbappe từng làm 2 năm trước cho AS Monaco.

Mbeumo tại sân vận động Stade de France, năm 2018

Ai cũng nói với Maeva rằng đó là thành tích phi thường, nhưng cô và mẹ đã quen với cảnh Mbeumo ghi bàn. “Nó biết mình đang đi đâu, điều gì đang chờ đợi nó,” cô nói. “Nhưng mẹ và tôi thì chưa nhận ra. Chúng tôi chẳng biết gì về thế giới đó.”

Mùa hè năm đó, ở tuổi 18, Mbeumo ký hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên với Troyes có thời hạn 3 năm và được đôn lên đội một. Một năm sau, cậu chuyển sang Brentford theo hợp đồng 5 năm trị giá 5,8 triệu bảng, phá kỷ lục chuyển nhượng của CLB.

Đến năm 2020, Mbeumo cũng được triệu tập vào các đội trẻ của Pháp. Nhưng sau 2 năm không được chọn, Cameroon, quê hương của cha Mbeumo đã tiếp cận anh. “Lúc đó, cậu ấy phải cạnh tranh với Mbappe, Ousmane Dembele và Kingsley Coman,” Bureau nói. Mbeumo đã được gặp thần tượng Samuel Eto’o, trước khi quyết định chuyển sang khoác áo Cameroon vào năm 2022 và đại diện cho đội tuyển nước này tại World Cup 2022. 

“Chúng tôi đang sống giấc mơ của mọi cầu thủ trẻ thông qua cậu ấy,” Grenier nói. Anh cùng Pungier và Creton chơi cho đội một Avallon, đồng thời làm HLV và phụ đạo cho trẻ em, còn Creton là tài xế giao hàng siêu thị. “Điều này hiếm khi xảy ra, đặc biệt là ở một thị trấn nhỏ như Avallon. Chúng tôi rất tự hào về cậu ấy. Cậu ấy đã không bỏ cuộc,” Grenier nói.

Mỗi khi Mbeumo trở về Avallon, anh đều đến thăm trường cũ và CLB thời thơ ấu, dành thời gian trả lời các câu hỏi của trẻ em và ký tặng. Anh đã làm mẹ ngạc nhiên khi mua cho bà một căn nhà. Dù bận rộn, Mbeumo vẫn thường xuyên liên lạc với Bocquel và Bureau. Anh đến thăm Bureau khi ông có con đầu lòng, cũng như mời ông dùng bữa tối trong ngày lễ tặng quà cùng gia đình Mbeumo tại Brentford năm ngoái, theo truyền thống Giáng sinh của họ.  

“Khi bạn nhìn thấy Mbeumo đi trên phố, bạn sẽ thấy vẻ kiêu hãnh toát ra từ nó,” Maeva nói. “Nhưng khi trò chuyện, bạn nhận ra Bryan là người điềm tĩnh, không kiêu căng hay ích kỷ. Tiền bạc không làm nó thay đổi. Nó không quên gốc gác, gia đình cũng như những viên gạch đầu tiên trong sự nghiệp. Nó vẫn là người rất khiêm tốn.”

Theo New York Times

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Antoine Semenyo mới chính là cầu thủ xuất sắc nhất Premier league tính tới thời điểm này!

Bournemouth hiện đang xếp thứ tư ở Premier League, và phần lớn công lao tạo nên thành tích đó thuộc về phong độ ấn tượng của Antoine Semenyo. Trong bài phân tích này, chúng ta sẽ cùng đi sâu vào những con số thống kê cho thấy vì sao thời điểm này cầu thủ người Ghana xứng đáng được đặt ngang hàng với những ngôi sao hàng đầu giải đấu.

Phỏng vấn Harry Kane và cuộc sống ở Đức: Khoảnh khắc nâng cúp thật sự quý giá!

Kể từ khi chuyển đến Munich cách đây hai năm, tủ quần áo của gia đình Kane đã có thêm vài món mới: lederhosen (quần da truyền thống của đàn ông miền Nam nước Đức) và một bộ sưu tập dirndl (gồm áo sơ mi ngắn tay, áo nịt ngực, váy và tạp dề - trang phục truyền thống của phụ nữ vùng dãy Alps nói tiếng Đức).

Olivier Giroud: “Mbappé sẽ vượt qua kỷ lục ghi bàn của tôi, nhưng mong đừng sớm quá”

Ở tuổi 39, Olivier Giroud trở về Ligue 1, khoác áo Lille mùa hè vừa qua. Vừa bước ra khỏi buổi tập khá mệt ở trung tâm Luchin, buổi tập mà anh không muốn rút ngắn dù bộ phận thể lực của Les Dogues có đề nghị (“Tôi nói ‘không, không đời nào, tôi tập như mọi người’”), Olivier Giroud vẫn giữ được sự điềm tĩnh khi tiếp phóng viên L’Equipe vào giờ nghỉ trưa.

Mesut Ozil: Vua kiến tạo độc nhất vô nhị

“Ozil quá tuyệt vời. Cậu ấy có khả năng đọc trận đấu một cách vô cùng đặc biệt và hoàn toàn hiểu rõ khi nào thì cần phải chuyền bóng, khi nào thì nên thực hiện những động tác rê bóng. Đó là thứ bóng đá đẳng cấp nhất mà tôi từng chứng kiến”.

Ngoại lệ duy nhất của Jose Mourinho

Với một chiến lược gia luôn đề cao tính thực dụng trong bóng đá như Jose Mourinho, ông chưa bao giờ ưa thích việc sử dụng một số 10 cổ điển trong đội hình. Với ông, một số 10 chất lượng phải vừa là một nhạc trưởng dẫn dắt lối chơi của toàn đội ở trên sân, vừa là một chiến binh sẵn sàng tranh chấp bóng và hỗ trợ phòng ngự khi cần thiết. Thế nhưng, người đàn ông với quả tim “đúc bằng thép” này cũng có ngoại lệ nhất định.

Kostas Tsimikas: Người "nghiện sĩ" đáng mến của Liverpudlians

Trung tâm huấn luyện của Liverpool giờ yên ắng hơn một chút khi không còn Kostas Tsimikas. Người tự gọi mình là “Scouser Hy Lạp” đã rời đi trong lặng lẽ vào tháng trước, âm thầm qua cửa sau trong lúc hàng loạt tân binh đắt giá nối nhau bước vào từ phía trước.