Khi bóng bổng là “tử huyệt” của Man United

Tác giả Elflaco - Thứ Ba 30/09/2025 16:32(GMT+7)

Zalo

Muốn ghi bàn vào lưới MU? Hãy dùng đòn không chiến. Bởi trong cả 6 trận đấu tại Premier League mùa này, trận nào Quỷ Đỏ cũng thủng lưới ít nhất một bàn sau những quả treo bóng hoặc tạt bóng của đối thủ.

MU
 

Trong trận ra quân tại Premier League 2025/26 gặp Arsenal, các CĐV MU đã phải chứng kiến Riccardo Calafiori đã ghi bàn từ một quả phạt góc để đem về thắng lợi cho đội khách. Chủ nhật tuần sau, Emile Smith Rowe của Fulham đã gỡ hòa sau một cú tạt bóng vào vòng cấm địa, giúp đội chủ nhà lấy lại 1 điểm từ tay MU. Burnley sau đó ghi hai bàn ở vòng 3 - một bàn từ đường tạt và một bàn từ một quả ném biên dài - trong khi Manchester City và Chelsea đều xé lưới Quỷ Đỏ bằng những cú đánh đầu ở hai vòng đấu tiếp theo. 

Trong trận thua 1-3 trên sân khách trước Brentford hôm thứ Bảy vừa qua, nỗi sợ bóng bổng vẫn tiếp tục ám ảnh MU, lần này đến từ những đường phất bóng dài thay vì những quả tạt. Tệ hơn nữa, họ thủng lưới ngay cả khi HLV Ruben Amorim đã cảnh báo các cầu thủ về mối nguy hiểm này từ trước trận đấu. 

“Bàn thua đầu tiên đến từ một đường phất bóng dài của đối thủ. Chúng tôi đã tập luyện để đối phó với điều đó trong tuần, và cả trong các tình huống cố định nữa”, thuyền trưởng người Bồ Đào Nha cay đắng thừa nhận trong cuộc phỏng vấn sau trận đấu với TNT Sports. “Chúng tôi biết những đường bóng dài (sẽ đến) và (chỉ với) một cú chạm bóng, họ đã có cơ hội”.

Nhưng Brentford không chỉ nhồi bóng một cách vô định về phía trước. Những đường chuyền dài của họ được thực hiện có chủ đích và chính xác, nhằm khai thác những sơ hở trong hệ thống phòng ngự của MU. Họ thậm chí còn kiểm soát bóng nhiều hơn trong hiệp 1 so với đội khách, và HLV Keith Andrews đã hết lời khen ngợi “sự dũng cảm thực sự” của các học trò khi chơi bóng ngắn để thu hút áp lực trước khi đưa bóng lên phía trên.

Nhận định của Keith Andrews về điểm yếu nơi hệ thống phòng ngự MU đã được chứng minh rõ ràng qua pha tấn công trực tiếp đầu tiên của họ trong trận đấu hôm 27/9.

Sau một chuỗi 14 đường chuyền liên tiếp, Brentford dụ wing-back trái Patrick Dorgu của MU lao lên gây áp lực với Michael Kayode. Ngay lập tức, hậu vệ phải Kayode nhả bóng lại cho tiền vệ Yehor Yarmolyuk, người đã vẩy một đường chuyền dài xuống hành lang phải, xuyên giữa Luke Shaw và Harry Maguire - hai trong số ba trung vệ của Quỷ Đỏ. Bị đặt trong tình huống khó, Maguire buộc phải phá bóng ra ngoài biên ngang.

Thông điệp quá rõ ràng: khoét vào hai biên của United mỗi khi hàng thủ của họ bị kéo giãn.

Ý định rất rõ ràng: tấn công United ở hai bên cánh khi hàng phòng ngự của họ bị kéo căng.

Chỉ có 20% số pha chạm bóng tấn công của Brentford ở trận này diễn ra ở khu vực trung lộ, tỷ lệ thấp nhất của họ từ đầu mùa. Điều đó cho thấy sự chủ động và toan tính rất rõ trong cách tiếp cận phía đội chủ nhà: tập trung khai thác hai biên.

Khi bóng bổng là “tử huyệt” của Man United 1
Các hướng tấn công chính của Brentford trong trận gặp MU

Dù Brentford có những pha ban bật mạch lạc, khéo léo để mở ra khoảng trống ở hành lang cánh, song cơ hội thực sự lại xuất hiện nhiều hơn ở các tình huống chuyển trạng thái. Và chính theo kịch bản này, Igor Thiago đã ghi bàn mở tỷ số ngay phút thứ 8.

Khi Matheus Cunha mất bóng gần vòng cấm Brentford hai trung vệ lệch của MU đã dâng cao vượt qua vạch giữa sân. Điều đó để lại Maguire - trung vệ giữa, hoàn toàn đơn độc và tạo cho Thiago khoảng trống mênh mông để khai thác.

Nỗ lực dâng lên bắt việt vị của Maguire rõ ràng là một sai lầm cá nhân, nhưng việc anh rơi vào tình huống đó ngay từ đầu lại phơi bày một vấn đề mang tính cấu trúc trong hệ thống của Man United, đồng thời cho thấy thế “tiến thoái lưỡng nan” mà các trung vệ biên của họ phải đối diện trong sơ đồ 3-4-2-1 của HLV Ruben Amorim.

Khi bóng bổng là “tử huyệt” của Man United 2
Hai trung vệ lệch của MU dâng lên khiến Maguire đơn độc trong pha chống phản công và mắc lỗi dẫn tới bàn thua trước Brentford

Amorim muốn các trung vệ biên thường xuyên dâng cao, bó vào khu trung tuyến để hỗ trợ, nhằm tránh việc bộ đôi tiền vệ trụ của United bị đối phương áp đảo về quân số. Đội trưởng Bruno Fernandes cũng từng thừa nhận điều này sau trận thua 0-3 ở trận derby Manchester cách đây hai tuần: “Chúng tôi cần chọn đúng thời điểm để dâng lên, nếu không thì các tiền vệ sẽ liên tục bị thiếu người”. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ: chỉ cần tính toán sai nhịp, United lập tức để lộ khoảng trống mênh mông sau lưng.

Điều mà Bruno nhắc đến đã xảy ra ở phút 63 khi Matthijs de Ligt dâng lên từ hàng thủ ba người để gây áp lực lên Mikel Damsgaard. Nhưng anh phán đoán sai, không cướp được bóng và bị bỏ lại ngay sát vạch giữa sân. Brentford lập tức khai thác khoảng trống, tung đường chuyền bổng sang cánh trái cho Kevin Schade. Từ đó, Schade treo bóng vào trung lộ cho Dango Ouattara, người đã có cơ hội ngon ăn để nâng tỉ số lên 3-1 cho đội chủ nhà.

Thực tế, nhóm cầu thủ phòng ngự hiện tại của United cho thấy họ không hề thoải mái với phong cách phòng ngự chủ động, pressing tầm cao như Amorim đang áp đặt. Bởi chỉ cần một sai lệch nhỏ về thời điểm, toàn bộ cấu trúc phòng ngự có thể sụp đổ ngay lập tức.

Khi bóng bổng là “tử huyệt” của Man United 3
Tình huống De Ligt dâng lên và mắc lỗi, dẫn tới bàn thua ở phút thứ 63 trận gặp Brentford

MU không phải lúc nào cũng chơi với hệ thống ba trung vệ mong manh này trong mọi tình huống. Thực tế, nhiều thời điểm họ trông giống một hàng thủ 4 người truyền thống hơn, đặc biệt khi đối phương phát động bóng dài từ những tình huống phát bóng lên, như cách Caoimhin Kelleher của Brentford đã làm liên tục trong trận đấu hôm thứ Bảy. Khi ấy, Diogo Dalot thường bó vào trong như một hậu vệ phải, trong khi Patrick Dorgu vẫn dâng cao giữ vai trò wing-back.

Khi bóng bổng là “tử huyệt” của Man United 4
Một tình huống MU chơi với hàng thủ 4 người, khi Diogo Dalot thường bó vào trong như một hậu vệ phải

Ở những thời điểm khác, Dorgu cũng lùi sâu về ngang hàng, tạo thành một hàng thủ năm người. Thế nhưng, Brentford vẫn khéo léo phá vỡ lớp phòng ngự dày đặc ấy bằng những pha di chuyển tinh tế và đầy toan tính.

Bàn thắng thứ hai của Thiago ở giữa hiệp 1 là ví dụ điển hình. Dango Ouattara thong thả lùi về giữa sân theo hướng khung thành đội nhà, kéo theo cả Luke Shaw và Dorgu phải bám theo (ảnh dưới). Cùng lúc, Kevin Schade và Igor Thiago lại băng lên đầy tốc độ ở cánh trái Brentford, khiến hàng thủ của United rơi vào cảnh rối loạn, mất hoàn toàn sự đồng bộ.

Tình huống lẽ ra phải là lợi thế 5 đánh 3 cho đội khách, nhưng chỉ trong chớp mắt đã biến thành thế 3 đánh 2 nghiêng hẳn về phía Brentford khi Yarmolyuk tung ra đường chuyền xé toang tuyến dưới. Schade và Thiago phối hợp gọn gàng, trước khi tiền đạo người Brazil dứt điểm quyết đoán, hạ gục Altay Bayindir.

Cần phải dành lời khen cho HLV Keith Andrews, khi “cẩm nang bóng dài” của ông vừa sáng tạo, vừa đa dạng, và liên tục khiến hàng thủ của Amorim rơi vào cảnh bất ổn. Nhưng nhìn vào con số thống kê mới thấy sự đáng lo: MU đã thủng lưới tới 10 bàn từ các pha tấn công trực tiếp kể từ khi Amorim nắm quyền, nhiều nhất Premier League. Đó là một tử huyệt rõ ràng, và trong bối cảnh sự kiên nhẫn của người hâm mộ đang dần cạn kiệt, vấn đề này cần được khắc phục ngay lập tức.

Nguồn bài viết: Man Utd have a serious problem dealing with long balls – this is why (The Athletic)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Real Madrid đã có liều thuốc giảm đau, giờ là lúc bình tĩnh nhìn lại thất bại ở derby

Vùi dập Kairat tới 5-0 tại Champions League đêm qua, Real Madrid đã có được liều thuốc giảm đau cho thất bại cay đắng 2-5 dưới tay Atletico Madrid. Giờ là lúc họ có thể bình tĩnh hơn để nhìn nhận lại những mà mình đã phơi bày trong trận derby thảm họa ấy. Nhìn lại để biết rằng con đường HLV Xabi Alonso chọn là đúng hay sai?

Đời đã khổ còn xem Man Utd chơi bóng

Khi khúc hát Hey Jude vang lên khắp sân Gtech Community, Bruno Fernandes đứng đó, hai tay chống hông, đầu cúi gằm, trông như đang cố gom góp chút sức lực còn sót lại để làm điều cần làm.

X
top-arrow