Dù cho không thể vô địch La Liga, Girona vẫn là đội bóng cực kỳ đáng xem

Tác giả Nam Khánh - Thứ Bảy 11/11/2023 09:54(GMT+7)

Tới thời điểm này, Girona đang trở thành một phần của một xu hướng thịnh hành ở Top 5 giải VĐQG hàng đầu châu Âu. Cụ thể là sao? CLB ít tiếng tăm nhất trong 3 CLB hàng đầu ở Catalonia hiện đang chiếm lĩnh ngôi đầu bảng của LaLiga, trong khi Tottenham Hotspurs chính là đội đứng đầu ở Premier League cho đến khi bị Manchester City soán ngôi ở vòng đấu vừa qua, Bayern Leverkusen đang dẫn đầu ở Bundesliga, và Nice cũng đang đứng ở vị trí tương tự trên bảng xếp hạng Ligue 1. 

 

Đối với những người hâm mộ bóng đá đã quá chán ngán với sự thống trị bất di bất dịch của các siêu CLB ở bóng đá châu Âu và khao khát được chứng kiến sự quật khởi của những đội bóng “ngựa ô”, đây là một hiện trạng vô cùng thú vị. Spurs đã không thể giành chức vô địch quốc gia từ năm 1961, đó là một chuỗi 62 năm đầy khổ sở và bất ổn. Cơn khát của Nice tại Ligue 1 đã kéo dài tận 64 năm, còn Leverkusen thì chưa bao giờ được nếm mùi đăng quang ở giải VĐQG Đức. 

Tuy nhiên, ngay cả khi đặt cạnh 3 cái tên trên, Girona vẫn là một trường hợp vô cùng đặc biệt, thậm chí chẳng hề “cùng hội cùng thuyền” với họ. Với quy mô nhỏ hơn nhiều so với 2 CLB lân cận là Barcelona và Espanyol, họ chỉ có một sân vận động nhỏ (sức chứa 14.000 chỗ ngồi), một ngân sách nhỏ (chỉ 55 triệu Euro vào mùa trước) và một tủ đựng cúp thậm chí còn nhỏ hơn.

Trong lịch sử hoạt động của mình, Spurs đã giành 24 danh hiệu lớn, bao gồm các giải đấu khác nhau của UEFA, và vào 4 năm trước họ đã lọt vào được trận chung kết Champions League. Nice có 8 danh hiệu lớn – bao gồm 4 lần giành chức vô địch quốc gia Pháp – và vào năm 2022 họ đã về nhì ở Coupe de France. Tuy Bayer Leverkusen hiếm khi được nếm trải mùi vị vinh quang ở đấu trường quốc nội, với 8 lần về nhì ở Bundesliga và cúp quốc gia, nhưng họ cũng đã có 1 lần đăng quang ở đấu trường châu Âu, 2 chiếc cúp bạc đáng tự hào và 1 lần lọt vào trận chung kết Champions League trong suốt chiều dài lịch sử. 

Còn Girona thì chỉ đơn giản là chưa từng được nếm mùi bất kỳ danh hiệu lớn nào cả.

Lưu ý: Những lần họ giành chức vô địch ở giải hạng ba và hạng tư Tây Ban Nha sẽ không được tính vào đây. Trên thực tế, cuộc thăng hạng vào năm 2017 chính là lần đầu tiên trong lịch sử CLB thành lập vào năm 1930 này được thi đấu ở La Liga. Los Albirrojos thậm chí chưa từng tiến gần được đến một tấm vé tham dự đấu trường châu Âu và có lẽ ngay cả họ cũng cảm thấy sốc nặng với vị trí đứng đầu của mình hiện tại – hơn Real Madrid 2 điểm và hơn nhà đương kim vô địch Barcelona 4 điểm sau 12 trận đã chơi.

Còn ở Copa del Rey, CLB đến từ vùng đông bắc của Catalunya này chưa từng vượt qua nổi vòng tứ kết.Vậy, họ đang làm cái quái gì ở giải đấu hạng nhất của Tây Ban Nha?

 

Điều đầu tiên bạn cần biết là: Girona luôn là một đội bóng đáng xem. Coi họ đá giống như chơi trò tàu lượn siêu tốc vậy – họ băm bổ tấn công và chẳng mấy quan tâm đến chuyện phòng ngự, tạo cảm giác vô cùng hấp dẫn và… đau tim. Nói tóm lại: Xem họ thi đấu rất vui. Thực sự rất vui. 

Đoàn quân của Míchel hiện đang ghi bàn nhiều hơn cả Madrid và Barcelona lần lượt là 6 và 5 bàn. Nếu bạn theo dõi mọi trận đấu của Los Blancos hoặc Blaugrana ở LaLiga mùa giải này, bạn sẽ được thấy tổng cộng 35 hoặc 36 pha ghi bàn. Còn Girona, một đội bóng đậm tính giải trí, có thể cười khẩy vào những con số đó, với 29 bàn thắng và 15 bàn thua. Do đó, cho đến nay, những bữa tiệc của Girona đã chiêu đãi cho khán giả tận 44 pha ghi bàn. 

So sánh nhanh: Trong các trận đấu của Spurs mùa này đã diễn ra 36 pha ghi bàn, các trận đấu của OGC Nice chỉ có… 17 bàn (thật đáng nể, họ mới chỉ để thủng lưới 4 lần ở Ligue 1) và Leverkusen là 40 – tuy nhiên, đội bóng của Xabi Alonso có thể dạy cho Girona vài bài học về việc phòng ngự khi mà bản thân họ cũng chỉ để thủng lưới 10 bàn trong khi vẫn duy trì được sức mạnh tấn công.

Thành tựu tuyệt vời nhất của Girona không phải là vị trí đầu bảng – gần như chắc chắn sẽ không có chuyện họ giành chức vô địch và nếu họ lọt được vào top 4 thì đó sẽ là một phép màu – mà là họ đã tạo ra được một cỗ máy đáng nể trọng từ những vật liệu xoàng xĩnh. Chẳng một cầu thủ nào trong đoàn quân của Michel mà bạn có thể coi là đạt đẳng cấp thế giới cả. Trong số những cẩu thủ nổi bật nhất của họ, Aleix García (26 tuổi), người đang được tận hưởng mùa giải tuyệt vời nhất sự nghiệp ở vị trí tiền vệ trung tâm, chưa từng được triệu tập lên ĐTQG Tây Ban Nha và từng thất bại ở Manchester City (City Football Group, hay CFG, chính là cổ đông lớn nhất của Girona.)

Tiếp theo, tuy có thể nói Sávio Moreira de Oliveira (biệt danh Saviho, 19 tuổi, người Brazil) là một chàng trai trẻ rất tài năng, nhưng anh thậm chí chưa từng được góp mặt trong danh sách triệu tập của ĐTQG nước mình và chỉ mới mùa trước thôi Saviho còn đang chơi bóng ở giải hạng hai Hà Lan cho Jong PSV. 

Daley Blind, 33 tuổi, là một cựu binh có kinh nghiệm chinh chiến dày dạn và phong phú, nhưng sự hạn chế về tốc độ của ngôi sao người Hà Lan là một điểm yếu nguy hiểm, và đôi khi ở mùa giải này, sự sắc bén của anh cũng “mắc bệnh” tương tự. Thủ môn Paulo Gazzaniga tuy đến từ đất nước vừa giành chức vô địch World Cup là Argentina, nhưng anh mới chỉ có 1 lần duy nhất ra sân cho họ trong một trận giao hữu, hiện Gazzaniga đang chơi cho CLB thứ 7 trong sự nghiệp 12 năm của mình và, trong những tuần gần đây, đã chơi rất thiếu ổn định.

Ngoài ra còn có Yangel Herrera, tuyển thủ quốc gia Venezuela đã ký hợp đồng 5 năm với Manchester City nhưng chưa một lần được ra sân cho đoàn quân của Pep Guardiola. Bên cạnh đó là Eric García, bản hợp đồng mượn từ Barcelona vào mùa hè, và đội trưởng 34 tuổi David López, người mà có lẽ Espanyol nghĩ rằng đã “hết thời” khi họ để anh gia nhập đội bóng mới thăng hạng Girona theo dạng chuyển nhượng tự do.

 

Chẳng cần nêu tên đầy đủ các thành viên trong đội hình, bạn cũng có thể thấy rằng Girona đã “nấu” được một “món ăn” đầy chất lượng bằng cách sử dụng rất nhiều nguyên liệu mà các CLB khác, các giám đốc thể thao khác và nhiều HLV cấp ĐTQG chẳng thèm đoái hoài tới. Thực tế này khiến những gì họ đang làm được mang một giá trị to lớn, và vị giám đốc thể thao thông minh, kiên nhẫn của Girona là Enrique "Quique" Carcel đã đóng một vai trò rất lớn trong chuyện này. Ông đã gắn bó với Los Albirrojos gần 10 mùa giải, giám sát 5 trận chiến play-off tranh vé thăng hạng và 2 lần thăng hạng, cộng với 4 mùa giải duy nhất của Girona ở giải VĐQG Tây Ban Nha. CLB xứ Catalunya biết rằng mình có một vị giám đốc kiệt xuất và bản hợp đồng của ông có thời hạn đến năm 2027. 

Thế còn nhà cầm quân đã đích thân “lắp ghép” những mảnh ghép xoàng xĩnh đó thành một đoàn quân đáng khâm phục thì sao? Đã thế ông còn phải đối phó với việc một loạt cầu thủ quan trọng, bao gồm người giỏi nhất là Oriol Romeu, rời đi hồi mùa hè nữa! Thường được gọi là Míchel, tên thật của ông là Miguel Ángel Sánchez Muñoz – một cựu tiền vệ nhỏ con được ca tụng là huyền thoại ở Rayo Vallecano.

Vậy, người đàn ông này có gì đáng yêu mến? Đó là sự tận tâm 100% của ông với một thứ bóng đá tấn công đầy táo bạo, và nó cũng đang hoạt động tốt. Cách đây 2 năm, Girona đứng ở vị trí thứ tư từ dưới đếm lên tại giải hạng hai, giờ đây, họ đứng đầu bảng ở La Liga. 

Nói vậy không có nghĩa là Míchel chẳng hề quan tâm chút nào đến việc tìm cách để đội bóng của mình thủng lưới ít hơn, hoặc ký hợp đồng với những hậu vệ và thủ môn giỏi hơn. Thực tế là ông đã cố làm những điều đó. Tuy nhiên, nhà cầm quân người Tây Ban Nha đã phải xoay sở với nhiệm vụ nâng cấp đội hình cùng một ngân sách cực eo hẹp mà 2 năm trước chỉ là 14 triệu Euro, và ông đã phối hợp một cách xuất sắc với Carcel trong việc phát hiện tiềm năng của những cầu thủ bị các CLB khác ngó lơ và thuyết phục họ. “Tôi muốn trao quyền cho các cầu thủ của mình và để họ thoải mái phát triển, chứ không phải ép họ chơi an toàn để giảm thiểu các rủi ro khi thi đấu” là một trong những thông điệp tuyệt nhất của ông.

 

Khi Girona đối mặt với nguy cơ rớt xuống giải hạng 3 vào 2 năm trước, CFG đã trực tiếp gửi cho Míchel một tin nhắn nói rằng “mọi dữ liệu đều cho thấy thứ bóng đá mà chúng ta đang chơi đủ tốt để phục vụ cho mục tiêu thăng hạng và chính vì thế, dù cho kết cục có như thế nào đi nữa, chúng tôi cũng sẽ không thay đổi bất kỳ điều gì cả đâu”. Mọi nhà cầm quân đều sẽ cực kỳ hạnh phúc và biết ơn khi được làm việc với sự hậu thuẫn vững chắc, tầm nhìn rõ ràng và phân tích chuyên nghiệp đến vậy từ những người chủ sở hữu hoặc điều hành CLB của họ. 

Em trai của Pep Guardiola, Pere, là một cổ đông tại Girona và có công rất lớn trong việc chiêu mộ tuyển thủ quốc gia Ukraina Viktor Tsygankov chưa đầy 1 năm trước. Thời điểm đó, tiền vệ thuận chân trái và có gần 50 lần ra sân cho ĐTQG này sắp hết hạn hợp đồng với Dinamo Kyiv, và có một loạt CLB đang xếp hàng để cố đưa anh về theo dạng chuyển nhượng tự do. Nhưng Pere đã thuyết phục thành công Tsygankov với luận điểm rằng Girona muốn có anh ngay lập tức chứ không chỉ xem anh là một món hời miễn phí, và họ sẵn sàng trả tiền cho Dinamo thay vì “giở trò trộm cắp” vào cuối mùa giải. Thương vụ thành công. Và ngôi sao người Ukraina là một tài năng thực thụ. Girona đã chi 5 triệu Euro phí chuyển nhượng để đưa anh về, và giờ đây họ tính toán rằng giá trị của anh đã tăng lên gấp nhiều lần con số đó.

Ngoài ra, trong hội đồng quản trị của CLB này còn có sự góp mặt của Marcelo Claure, một trong những đối tác ban đầu của David Beckham trong việc xây dựng thương hiệu Inter Miami.

Suy cho cùng, Girona chắc chắn sẽ không thể bám trụ trong cuộc đua với Real Madrid, Barcelona, Atletico Madrid hoặc Real Sociedad khi tiến sâu vào một mùa giải dài đằng đẵng và đầy mệt mỏi. Thay vào đó, chỉ cần họ duy trì được một phong độ đủ tốt để được góp mặt ở sân chơi châu Âu lần đầu tiên trong lịch sử CLB vào mùa sau thôi thì cũng đã là một thành tựu huy hoàng rồi. Nhưng điều quan trọng hơn hết cần nhấn mạnh ở đây là: Hãy theo dõi Girona nếu bạn có thể, và những gì bạn được chiêm ngưỡng sẽ không khiến bạn cảm thấy phí thời gian đâu. 

Theo Graham Hunter, ESPN

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Liverpool sa sút vì đánh mất...bản ngã?

Sự xuất hiện của những bản hợp đồng “bom tấn” trên hàng công tưởng chừng sẽ mang đến cho The Kop sức sống mới nhưng lại đang trở thành vấn đề khiến nhà ĐKVĐ Premier League chưa thể đạt được hiệu quả như kỳ vọng.

Vượt qua nỗi ám ảnh mang tên Liverpool, Man Utd đang hồi sinh mạnh mẽ

Khi đồng hồ tại Anfield điểm phút 90+10, trọng tài Michael Oliver đã thổi tiếng còi kết thúc trận đấu trong niềm vui vỡ òa của các cầu thủ Manchester United. Đoàn quân của Ruben Amorim đã giành chiến thắng bất ngờ ngay tại chính sào huyệt của Liverpool, điều mà những người hâm mộ lạc quan nhất cũng không dám nghĩ đến trước khi trận derby nước Anh lần thứ 67 của kỷ nguyên Premier League diễn ra. 

Arsenal và kỳ vọng bứt phá trong phần còn lại của tháng 10

Không có bất kỳ đội bóng nào tại Premier League trải qua lịch thi đấu khó khăn ở giai đoạn đầu của mùa giải như Arsenal. Họ liên tục chạm trán các đối thủ tầm cỡ, đặc biệt lại còn là trên sân khách. Thế nhưng “chặng tourmalet” ấy đã kết thúc rồi. Và giờ đây Pháo thủ thành London được kỳ vọng sẽ sớm bứt lên ở cuộc đua vô địch.  

Đối với Barcelona, bờ vực khủng hoảng giờ đây đã không còn mơ hồ nữa

Nếu trong đợt FIFA Days này bạn có tình cờ ngồi uống cùng một fan Barcelona nào đó và người ấy cố thuyết phục bạn rằng trận thua 1-4 của họ trước Sevilla đáng lẽ ra đã có thể khác đi nếu Robert Lewandowski không sút hỏng penalty và Roony Bardghji không bỏ lỡ cơ hội ngon ăn khi tỷ số còn là 1-2, thì hãy mỉm cười hiền hoà, trả tiền đồ uống cho họ, rồi đảm bảo rằng họ sẽ về nhà an toàn.

Ruben Amorim đang thực sự cải thiện Man Utd

Dù mùa giải 2025-26 này Man Utd đang có số trận thắng bằng số trận thua, các thông số cho thấy đội chủ sân Old Trafford đang đi đúng hướng với lối chơi có cấu trúc và mô hình rõ ràng. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều vấn đề cần giải quyết.

Strasbourg: Từ biểu tượng vùng Alsace đến đội bóng “chị em” của Chelsea

Racing Club Strasbourg đang trở thành một trong những câu chuyện đáng chú ý nhất của bóng đá châu Âu mùa này. Sau 20 năm, họ đã trở lại đấu trường châu Âu và hiện đứng thứ 3 ở Ligue 1. Thế nhưng, nhóm CĐV trung thành nhất của họ lại tuyên bố “đình công”, tức là từ chối tạo ra không khí cổ vũ nổi tiếng trên sân nhà.

Cột xa của Liverpool: Họa từ đây mà ra

Không lâu trước đây, người hâm mộ còn ca ngợi vũ khí tấn công lợi hại mà Liverpool sử dụng cực hiệu quả trong cuộc đua vô địch mùa trước. Thế nhưng, chính thứ vũ khí ấy giờ lại trở thành điểm yếu bị đối thủ khai thác ở giai đoạn đầu mùa này.

Khi Việt Nam soi mình trong hình bóng của Nepal

Hướng tầm mắt lên đỉnh cao, với tất cả lòng đam mê và kế hoạch cho tương lai rực rỡ, là lý tưởng đẹp. Nhưng đôi khi chậm lại một nhịp, tận hưởng chính đam mê ấy, tập trung, trân quý từng bước chân và chặng nhỏ trên hành trình, cũng là lựa chọn hay. Hai lần gặp Nepal ở kỳ FIFA Days tháng 10 cho chúng ta cảm giác đó.

Khi Liverpool nhận ra thay thế Alexander-Arnold không hề đơn giản

Dù chưa đến mức rơi vào khủng hoảng, chuỗi 3 trận thua liên tiếp của Liverpool là dấu hiệu đáng để nhìn lại. Đúng là 2 trận thua ở Premier League đều đến từ những bàn thua ở phút cuối và nếu tách riêng từng trận, chuỗi trận này có thể dễ dàng lý giải. Nhưng bóng đá luôn cần đặt trong bối cảnh. Thực tế là dù Liverpool toàn thắng 5 vòng đầu mùa, họ không hề chơi hay trong những chiến thắng đó.