Cổ tích King Power: Chuyện của tiếng chuông và giọng hót

Tác giả Frank - Thứ Năm 18/08/2016 16:08(GMT+7)

Phút 83 trên sân Stamford Bridge, Eden Hazard tung một cú cứa lòng hoàn hảo vào lưới Hugo Lloris. Cầu trường vỡ tung, nước Anh rung chuyển. Không chỉ bởi Chelsea đã làm nên một cuộc lội ngược dòng trong trận thư hùng với Tottenham, không chỉ vì giây phút hiếm hoi người ta thấy lại hình bóng của Cầu thủ xuất sắc nhất Premier League, mà còn bởi một sự thật quá rõ ràng: Leicester City sẽ vô địch ngoại hạng Anh.
 
Cái ngày 2/5/2016 ấy đã trở thành một cột mốc chói lọi ở King Power, và là ngày mà người dân ở Leicester phong Thánh cho Claudio Ranieri. Trước khi Premier League khởi tranh, tỷ lệ Leicester đoạt ngôi vô địch vào tháng Năm là 5000/1, tức là ngang bằng với khả năng huyền thoại âm nhạc Elvis Presley tái sinh. Ranieri không thể làm Elvis sống lại, nhưng ông đã làm nên một câu chuyện cổ tích giữa đời thực khi đưa The Foxes trở thành tân vương của giải Ngoại hạng. Đã có quá nhiều những bài viết ca tụng về chiến tích vĩ đại của “Gã thợ hàn”. Nhưng rồi theo thời gian, những lời tán dương cũng dần vơi bớt, thay vào đó người ta tự hỏi rằng liệu Ranieri sẽ lèo lái con thuyền Leicester như thế nào trong mùa giải đầy bão táp tiếp theo?
 
“Chuyện cổ tích chỉ xảy ra một lần thôi và chúng tôi đã vô địch. Tất nhiên, ai mà chẳng muốn bảo vệ ngôi báu, nhưng với Leicester trụ lại Ngoại hạng Anh mới là điều quan trọng”.
 
Đó chính xác là câu trả lời của Ranieri chỉ một tháng sau khi làm nên lịch sử, và có lẽ điều đó cũng chẳng sai nếu như nhìn vào mùa hè bão táp của Leicester. N’Golo Kante chính thức chia tay Bầy Cáo để đến với Chelsea, Jamie Vardy suýt nữa trở thành người của Arsenal, còn tương lai của Riyad Mahrez ở sân King Power vẫn là một câu hỏi quá khó trả lời. Thậm chí ngay sau khi Vardy nhận được lời mời gọi từ Emirates, đã có khoảng 1500 người đặt cửa xuống hạng cho Leicester chỉ trong chưa đầy 3 giờ đồng hồ. Và cho tới khi Leicester trở thành đội vô địch đầu tiên thất bại trong ngày mở màn mùa giải, nhiều người hẳn đã coi đó như hồi chuông cảnh báo cho đoạn kết của câu chuyện cổ tích. Nhưng với Ranieri và các học trò, sẽ chỉ có một tiếng chuông duy nhất mà thôi.
 
“Dilly ding, dilly dong! Tới giờ tập rồi đó các cậu.”
“Dilly ding, dilly dong! Chạy tích cực lên nào Riyad, nhìn Jamie mà chạy.”
“Dilly ding, dilly dong! Bình tĩnh nào, chặng đua giờ mới tới hồi gay cấn.”
“Dilly ding, dilly dong! Cố gắng lên, cơ hội đang nằm trong tay chúng ta rồi.”
 
Chín tháng chinh phục đỉnh cao Premier League là chín tháng các cầu thủ Leicester City chịu vô vàn sức ép từ giới truyền thông. Sức ép đó đã từng quật ngã cả những đội bóng lớn như Arsenal hay Liverpool, vậy mà một tập thể vừa thoát khỏi suất xuống hạng trong gang tấc lại có thể vượt qua tất cả để tiến tới vinh quang. “Dilly ding, dilly dong”, câu nói mô phỏng tiếng chuông tưởng như đơn giản ấy lại có tác dụng thần kỳ với các cầu thủ Leicester. Giữa muôn trùng sóng gió, họ băng băng về đích, thua đúng 3 trận trong mùa giải năm ngoái và bất bại kể từ lần gục ngã trước Arsenal trong ngày lễ Tình nhân.
Chín tháng chinh phục đỉnh cao Premier League của Leicester City
Vậy bài học rút ra là hãy tập trung và bạn sẽ có được ngôi vô địch? Không, bài học rút ra là hãy giữ mọi việc thật đơn giản, giống như cái cách mà “Gã thợ hàn” đã tuyên bố ngay từ những ngày đầu tiên dẫn dắt Leicester: “Điều quan trọng không phải là hiểu 25 người ở đây, điều quan trọng là hiểu tôi, chỉ tôi thôi. Nếu các bạn hiểu được tôi, chúng ta khắc sẽ chơi hay”.
 
Hẳn đã có những cái nhíu mày từ các cầu thủ. Cái gã vừa khiến Hy Lạp thua Đảo Faroe chưa đầy một năm trước đó mà lại có thể khiến cho một đội bóng chơi hay được? Chẳng thế mà Gary Lineker đã thốt lên một cách đầy châm biếm khi nghe tin Leicester bổ nhiệm HLV mới: “Ranieri? Thật à?”. Nhưng rồi những bánh răng cuối cùng cũng ăn khớp, và cỗ máy Leicester lại băng băng về đích. Câu chuyện cổ tích được viết nên bằng một kịch bản quá sức đơn giản, HLV Ranieri tới buổi họp báo mỗi buổi cuối tuần và tuyên bố “mục tiêu của chúng tôi là trụ hạng”, sau đó Leicester ra sân và giành chiến thắng. Đó là khi các cầu thủ đã hiểu ông thầy của mình cũng như thấm nhuần tư tưởng của câu thần chú kỳ quặc.

“Dilly ding, dilly dong”, đó không chỉ là một câu thần chú mà còn là một câu nói cửa miệng đã đi cùng Ranieri trong suốt sự nghiệp. Gianfranco Zola nói rằng vị chiến lược gia người Italia thường xuyên sử dụng cụm từ đó khi cả hai còn là thầy trò ở Napoli. Ivo Pulga tiết lộ anh và các đồng đội ở Cagliari còn được Ranieri tặng hẳn một chiếc chuông nhỏ vào dịp Giáng sinh. 29 năm cầm quân, 15 đội bóng và 7 lần bị sa thải, triết lý bóng đá đơn giản của Ranieri có lẽ chưa bao giờ được người ta hiểu rõ. Ông từ chức ở Cagliari vì bất đồng quan điểm với chủ tịch, bất chấp việc đội bóng đang trải qua chuỗi 12 trận bất bại. Ông rời Chelsea khi đang xây dở bộ khung chiến thắng. Ông bị Roma sa thải trong những tiếng thở phào của Ban lãnh đạo và CĐV. Nhưng chính ở đây, tại King Power, ông tìm được những người tin tưởng mình. Những người đó đã từng hụt hẫng sau sự ra đi của Nigel Pearson, người đã có công rất lớn trong cuộc đào thoát vĩ đại của Bầy cáo mùa trước. Nhưng trên tất cả, họ đặt niềm tin ở Ranieri, niềm tin ở thứ bóng đá đơn giản và niềm tin ở câu thần chú.
 
“Dilly ding, dilly dong”, mỗi lần câu nói ấy vang lên là một lần các cầu thủ tập trung vào mục tiêu trước mắt. Nhưng nó không phải là thứ mệnh lệnh theo kiểu khuôn thước mà mang chút gì đó hài hước nhiều hơn. Marc Albrighton nói rằng anh cứ nghĩ rằng ai đó đang hát bài “Jingle Bell” mỗi khi cụm từ ấy vang lên. Điều đó có lẽ cũng phần nào khắc họa con người của Ranieri, một người sẵn sàng đãi các cầu thủ pizza sau một trận thắng và nhấm nháp một ly bia sau những giờ làm việc căng thẳng. Bóng đá với Ranieri là một niềm đam mê chứ không phải sự hơn thua cay cú lấy được. Người ta vẫn nói Pep Guardiola là bản sao đối nghịch với Jose Mourinho về mặt chiến thuật. Còn về tính cách, có lẽ Ranieri sẽ là một thái cực hoàn toàn đối lập với “Người đặc biệt”. Chẳng thế mà Mourinho đã sửng cồ lên khi Ranieri cho các cầu thủ Roma đi… xem phim trước trận chung kết Coppa Italia với Inter Milan để giải khuây. Thế đấy, bóng đá là cuộc sống mà.
Ranieri và các học trò trên sân tập
Với một con người đã có quá nhiều lần phải nếm trải vị đắng trong sự nghiệp, tinh thần lạc quan có khi còn quan trọng hơn cả những triết lý bóng đá khô khan. Ranieri có lẽ hiểu điều đó và học cách chấp nhận kể cả trong những hoàn cảnh ngặt nghèo nhất. Nó cũng giống như một câu chuyện vừa hài hước vừa chua xót của Ranieri trong những năm tháng cuối cùng dẫn dắt Chelsea. Đó là khi có một số người nói rằng chủ tịch Abramovich sẽ thay thế ông trong mùa hè năm nay, và Ranieri đáp lại một cách bình thản: “Ồ không, tôi nghĩ rằng mình sẽ bị sa thải ngay trong tháng Năm”.
 
Chính vì thế cũng đừng lấy làm buồn khi Kante rời King Power hay Leicester thua trận đầu tiên. Với Ranieri, tất cả những điều đó chẳng thấm tháp gì so với những gì mà ông đã trải qua. Người đàn ông đó sẽ vẫn giữ một tinh thần lạc quan và ung dung kể cả trong những tình cảnh ngặt nghèo nhất. Rồi The Foxes sẽ lại tìm được những con đường mới, giống như cái cách mà Ranieri đã thay đổi đội hình từ 3-5-2 sang 4-4-2, hay cách ông mài giũa những viên ngọc Kante và Mahrez. Ranieri có thể tìm ra con đường ấy hoặc chưa, nhưng chẳng hề gì, bởi ông vẫn còn nguyên niềm tin của các cầu thủ và câu thần chú có thể làm nên tất cả. Cũng giống như nhà thơ người Mỹ Angelou đã có một câu nói rất hay: “Con chim cất tiếng hót không phải vì nó đã tìm ra được giải pháp cho cuộc đời. Nó hót đơn giản bởi vì nó có một bài hát thôi.”
Ranieri và Vardy sau một trận thắng
Phải đấy, Leicester đang là nhà vô địch của nước Anh, nhưng không có nghĩa là họ phải xây dựng nên một đế chế như Man United hay Arsenal. Ranieri đang là Thánh ở King Power, nhưng điều đó không có nghĩa là ông phải đi theo con đường của HLV huyền thoại Brian Clough, người đã đưa Nottingham Forrest vô địch Championship (tiền thân của Premier League) ngay sau khi lên hạng năm 1977, và sau đó giành luôn 2 chức vô địch Champions League. Leicester chỉ cần tập trung và một mục tiêu trước mắt, đó là trụ hạng. Và nếu như có ai đó vẫn đang lơ lửng trên chín tầng mây, Ranieri sẽ lập tức cất tiếng nhắc nhở “Dilly ding, dilly dong, tỉnh dậy nào chàng trai.”
 
Leicester có thể sớm trở thành cựu vương với tỷ lệ cược 66 ăn 1, thấp nhất trong lịch sử các nhà ĐKVĐ. Họ cũng có thể sẽ mất cả Mahrez và Vardy trong tương lai hay trở thành kẻ lót đường ở Champions League. Chẳng hề gì, chỉ cần Bầy Cáo vẫn còn tung hoành ở giải đấu cấp cao nhất Anh quốc mùa giải năm sau, chỉ cần King Power vẫn còn rộn ràng những tiếng chuông và giọng hót thì câu chuyện cổ tích của họ vẫn sẽ được viết tiếp.

FRANK (TTVN)

⇒ Xem bóng đá online và thông tin chuyển nhượng mới nhất.

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Chiến thắng tại El Clasico: Bản tóm gọn hoàn hảo về Barcelona mùa này

Trong bối cảnh các giải VĐQG thường xuyên nằm dưới sự thống trị của một nhóm nhỏ các siêu CLB quen thuộc, đôi khi rất khó để phân biệt sự khác nhau giữa các nhà vô địch. Tuy nhiên, chức vô địch La Liga 2024/25 của Barcelona, dù chưa chính thức về mặt toán học, sẽ mãi khắc sâu trong ký ức của những người đã dõi theo nó.

Barca "sống mà không cần đồng hồ"

Tôi có một người bạn không đeo đồng hồ. Có một thời gian, anh ấy thường nhét vào túi quần một chiếc điện thoại cũ, nhỏ với màn hình đen trắng và dùng sim trả trước không Internet. Giống như loại mà dân buôn “mai thúy” hay dùng để cuộc gọi không bị lần ra, hoặc cũng giống loại mà nhà phê bình phim Carlos Boyero hay dùng. Anh ấy thường chậm hơn mọi xu hướng, nhưng luôn là người mở đầu cho làn sóng tiếp theo.

Barcelona: Khi phía trước vẫn là bầu trời

Thất bại cay đắng trước Inter Milan tại bán kết Champions League mùa này sẽ là “sợi dây kinh nghiệm” quý giá đối với tập thể trẻ trung mà HLV Hansi Flick đang gây dựng tại sân Nou Camp. Sau tất cả những gì đã thể hiện, các cules hoàn toàn có quyền mơ mộng về một tương lai xán lạn hơn nữa dành cho đội bóng xứ Catalonia.

Đằng sau sự gục ngã của Arsenal ở mùa giải 2024/25

Đến hẹn lại lên, Arsenal luôn khởi đầu mùa giải với sự hứng khởi cùng ước mơ lớn lao về những danh hiệu cao quý. Thế nhưng, khi mùa giải sắp hạ màn, Pháo thủ thành London luôn khiến người hâm mộ của họ phải thất vọng, dù bất cứ lý do gì đi chăng nữa.

Inter Milan: Chạy theo giấc mơ từ Istanbul tới Munich

Thêm một lần nữa, tài năng của Simeone Inzaghi lại đưa Inter Milan lọt vào đến trận chung kết Champions League. Bỏ lại sau lưng tất cả những nỗi buồn trong đêm Istanbul cách đây hai năm, đã đến lúc đội bóng chủ sân Giuseppe Meazza viết tiếp câu chuyện cổ tích của mình.

Chelsea và bài toán hóc búa mang tên kinh nghiệm

Enzo Maresca, một HLV chưa có nhiều kinh nghiệm đang dẫn dắt một tập thể trẻ trung được gây dựng bởi một ban lãnh đạo cũng mới mẻ không kém. Trớ trêu thay, kinh nghiệm chính là thứ ông đang nhắc đến nhiều nhất thời điểm này.

Arsenal tái đấu PSG: Còn bao nhiêu phần trăm cơ hội vẫn phải cố!

Arsenal vẫn luôn biết cách đưa người hâm mộ đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Khi không được giới chuyên môn đặt quá nhiều kỳ vọng, đoàn quân Mikel Arteta lại xuất sắc đánh bại nhà đương kim vô địch Real Madrid trong cả hai lượt trận để hùng dũng tiến vào vòng bán kết Champions League với tổng tỉ số 5-1.