Từ các nhà vệ sinh không có cửa đến “Ngôi đền diệt vong”, Manchester City đang từng bước khiến các đội bóng hàng đầu khác phải sợ hãi về kỷ nguyên thống trị của họ ở nước Anh cũng như châu Âu.
Hôm nay là tròn 10 năm Busquets khoác áo Barcelona. Từ một cầu thủ gầy gò bị nghi ngờ hay thậm chí là bị ghét vì “sút” một tài năng như Yaya Toure khỏi Barca, đến nay, Busquets đã khẳng định rằng sự tin tưởng của Pep Guardiola ngày xưa là hoàn toàn chính xác.
Thủ môn thường là những người cản bóng xuất sắc nhưng không nổi trội ở khả năng chuyền bóng. Và điều này được thể hiện rõ ở David de Gea cũng như trong lối chơi của Manchester United.
Nếu như việc Messi “mất tích” trong danh sách Top 3 ứng viên các giải Cầu thủ xuất sắc nhất châu Âu của UEFA (Luka Modric đăng quang) và The Best FIFA cho đến tận thời điểm hiện tại vẫn là nguồn cơn của những màn tranh cãi gay gắt thì chuyện “số 10” không cùng Argentina đá 2 trận giao hữu sắp tới, đã được dự báo từ trước.
Nhiều người cảm thấy rằng nước Anh đã không làm hết sức để bảo vệ Beckham. Gary Neville chỉ trích FA vì “quản lý theo kiểu thuyền cao su: họ bỏ rơi bạn dưới biển khơi và chỉ chăm chăm bảo vệ mình,” trong khi Beckham sau đó khẳng định rằng huấn luyện viên Hoddle thì luôn cố gắng xuất hiện trong các cuộc phỏng vấn để chối bỏ trách nhiệm về thất bại trước Argentina.
Sau 4 vòng đấu mà Man Utd thắng 2 và thua 2, “Quỷ đỏ” ghi tổng cộng 6 bàn thắng. Bỏ qua 2 pha đá phạt đền thành công của Paul Pogba thì số bàn thắng từ bóng sống của Man Utd là 4. Điểm chung lớn nhất trong 4 bàn thắng vừa nêu của Man Utd? Dấu ấn của Luke Shaw.
Ngày 30 tháng 6 năm 1998, một cú vung chân nhẹ trong lúc nóng giận đã thay đổi cuộc đời chàng tiền vệ lúc đó khoác áo Manchester United. Tấm thẻ đỏ trong trận đấu với Argentina đã gây nên làn sóng phẫn nộ khắp nước Anh. Đúng, ở khắp mọi nơi, ngoại trừ Old Trafford…
Người đàn ông đã truyền cảm hứng cho Torrres và các đồng đội không ai khác chính là huấn luyện viên Luis Aragonés, một con người chẳng thể lẫn đi đâu được. Câu chuyện về những năm tháng tạo dựng để có được “trái ngọt” cuối cùng khiến ông trở nên khác biệt so với các đồng nghiệp. Có thể nói đây là một nhà cầm quân mang khí chất riêng trong con người mình và nó chính là điểm mạnh của ông.
Có biệt danh là Zapatones (Chiếc giày lớn) vì dáng đi đặc biệt của mình, Aragonés là một người thực dụng và kiên định. Ông cũng thẳng thắn tới mức “tàn nhẫn” và rất thích gây gổ với người khác. Ông từng nói một cổ động viên là “xấu hơn cả hai con ngựa” và lần khác thì bảo một cầu thủ tiếp tục thi đấu vì “Chẳng có ai làm điều quái gì sai trái với cậu cả”. Nhưng thực tế là cầu thủ đó bị vỡ quai hàm.
Chúng tôi đến The Kilpin là để tìm gặp Robert Nieri, một người Nottingham gần đây đã viết cuốn “The Lord of Milan”, một cuốn sách nói về cuộc đời của Herbert Kilpin. Từ đó, trong đầu chúng tôi đã có thể khắc họa rõ vị trí của Hertbert Kilpin ở Milan đương đại. Một nhóm thiểu số các fan kì cựu cực kì tôn sùng ông ấy. Nhưng đa số còn lại, họ chỉ biết ông ấy là một khuôn mặt in trên các lá cờ thỉnh thoảng được giương lên ở San Siro mà thôi.
Câu chuyện tập trung vào Herbert Kilpin nhiều hơn và chúng tôi bắt đầu nảy ra ý tưởng về một cuộc hành trình. James và anh trai của cậu ta, Simon, muốn tìm hiểu về tổ tiên, gốc gác của mình. Họ muốn khám phá cuộc hành trình từ Nottingham đến Milan mà Herbert từng thực hiện khi còn là một chàng trai 21 tuổi đầy khát khao và mơ ước.
Ở Milan, những câu chuyện về Herbert Kilpin vẫn đang được lan truyền một cách âm thầm, giống những dòng chảy của mạng lưới kênh đào tương tự như Vinice tại thành phố này vậy. Đó hành động nhằm bảo tồn lịch sử câu lạc bộ của những fan hâm mộ tận tụy. Tuy nhiên, câu chuyện về ông ấy đang nổi lên một cách mạnh mẽ và càng ngày càng được nhiều người biết đến.
Với vinh quang mà đội tuyển Pháp vừa đạt được tại World Cup, có lẽ viễn cảnh Karim Benzema trở lại màu áo Les Bleus không phải không có khả năng xảy ra. Thời gian có khả năng chữa lành mọi vết thương nhưng tuổi nghề của một vận động viên thì như một chiếc đồng hồ cát.
Sự tiêu cực là thứ dễ lan truyền như một khối ung thư. Cả truyền thông lẫn cộng đồng người hâm mộ đều đang có một góc nhìn bi quan về mùa giải tới của Manchester United. Khó thể trách người hâm mộ khi bức tranh mùa hè 2018 được thêu dệt trên truyền thông đang ngập ngụa tăm tối
Kỳ ASIAD này, người ta đã có thể sẽ lãng quên cái tên Trần Minh Vương nếu không có một cú sút phạt hàng rào quá hiểm hóc vào lưới Olympic Hàn Quốc. Cú sút không có quá nhiều ý nghĩa về mặt tỷ số nhưng lại như trút hết bao nỗi niềm của một gã trai trẻ đầy khát khao buộc phải kìm tiếng lòng mình lại.
Đối với hầu hết người hâm mộ, tên tuổi của Mark van Bommel sẽ mãi được nhớ tới là một tiền vệ với lối chơi không khoan nhượng. Tại PSV Eindhoven, anh được xem như một trong những cầu thủ xuất sắc nhất thể kỷ này của câu lạc bộ. Nhìn vào bộ sưu tập danh hiệu cũng như sự bền bỉ của anh, có lẽ nhiều người sẽ phải nhìn nhận lại định kiến của mình bấy lâu.
Có thể nói tuy những thành công chưa đến với Ljungberg trong sự nghiệp cầm quân nhưng nếu có thể đạt được khoảng một nửa những gì từng có ở Arsenal thì chắc chắn anh sẽ có một bước đệm rất tốt. Với lối chơi thông minh và tư duy khi còn chơi bóng, Ljungberg chắc chắn chẳng mong gì hơn ngoài việc rất muốn tiếp tục chiếm được trái tim của cổ động viên giống như anh đã từng làm được trong suốt quãng thời gian đỉnh cao ở sân Highbury.
Ở nơi đây, ánh mắt của toàn bộ truyền thông và người hâm mộ bóng đá toàn thế giới sẽ hướng về. Xét cho cùng thì đến nay, Sarri vẫn chưa giành được bất cứ một danh hiệu vô địch nào và đó chính là một điểm yếu trong bản CV của ông. Hơn nữa, tại một “lò xay huấn luyện viên” như Chelsea, sẽ không có chỗ cho sự chờ đợi hay làm lại sau những thất bại.
Sau 2 trận đầu bị chê bai không-biết-tấn-công với những thông số dứt điểm và chuyền kiến tạo nằm trong nhóm 3-4 đội tệ nhất, rạng sáng nay đội bóng của Mourinho đã triển khai thứ bóng đá hoàn toàn khác trước Tottenham.
Nếu phải làm lại tôi cũng sẽ quyết định như thế. Sau đó chúng tôi vô địch Serie B, đó là một năm thật vui. Và sau 2 mùa giải đứng nhì và ba là khoảng 2 hay 3 năm rất tệ khi chẳng còn có thể nhận ra một Juventus năm nào nữa.