Khi mùa giải LPBank V.League 1-2025/2026 đã trôi qua được 4 vòng đấu, người hâm mộ hẳn sẽ có đôi chút bất ngờ khi nhìn vào những con số thống kê về thời lượng ra sân của các cầu thủ Việt kiều trẻ mới hồi hương thi đấu.
Bởi lẽ, vào lúc này đang có một thực tế đáng buồn là ngoại trừ trường hợp của Viktor Lê, người đã có một quãng thời gian dài để hòa nhập và khẳng định mình tại Hồng Lĩnh Hà Tĩnh thì hầu hết các cầu thủ Việt kiều trẻ tuổi có thể chơi cho U23 Việt Nam lúc này đều đang sắm vai “kép phụ” tại CLB.
Trần Thành Trung vẫn chưa có nhiều cơ hội mình khi về nước chơi bóng. |
Trần Thành Trung, người từng được kỳ vọng lớn khi trở về từ lò đào tạo ở Bulgaria với phí chuyển nhượng hơn 10 tỷ đồng, mới chỉ có vỏn vẹn 25 phút ra sân. Damian Vũ Thanh An (Thể Công Viettel) cũng chỉ được thử sức 21 phút, dù kịp ghi một bàn thắng ra mắt đầy may mắn.
Brandon Ly, một sản phẩm của học viện Sheffield United (Anh), thậm chí chỉ được thi đấu đúng 4 phút. Đáng lo ngại nhất là Lee Williams - tiền đạo sinh năm 2007 từng chơi bóng ở Anh vẫn chưa có một lần ra mắt chính thức cho Thể Công Viettel. Con số 63 phút thi đấu của Vadim Nguyễn (Đà Nẵng), dù là nhiều nhất trong số họ, cũng chỉ rất khiêm tốn so với nhiều cầu thủ cùng trang lứa tại V.League.
Việc các ngôi sao Việt kiều với những bản hồ sơ cá nhân đầy hứa hẹn đang phải 'đánh bóng' băng ghế dự bị khi khoác áo các CLB tại Việt Nam thực sự không quá bất ngờ, bởi đây là điều đã được dự báo từ trước.
Bởi đằng sau những con số ít ỏi ấy là một chuỗi những thách thức lớn mà họ phải đối mặt. Thử hỏi, một chàng trai trẻ đã quen với nhịp sống và phong cách chơi bóng hiện đại, khoa học ở trời Âu, liệu có dễ dàng thích nghi với một môi trường hoàn toàn mới lạ như V.League?
Damian Vũ Thanh An chưa để lại quá nhiều dấu ấn tại TC Viettel. |
Khó khăn đầu tiên và hiển nhiên nhất là sự khác biệt về văn hóa và ngôn ngữ. Bóng đá là môn thể thao đồng đội, đòi hỏi sự giao tiếp và gắn kết. Khi rào cản ngôn ngữ tồn tại, dù là nhỏ nhất, nó cũng có thể trở thành bức tường vô hình ngăn cách họ với đồng đội và ban huấn luyện.
Một câu nói động viên, một lời chỉ đạo chiến thuật hay đơn giản chỉ là một tiếng hò reo trên sân cũng có thể trở nên vô nghĩa nếu không được truyền đạt và thấu hiểu. Sự cô đơn trên sân cỏ và trong phòng thay đồ, khi bạn không thể hòa mình vào những câu chuyện phiếm, những lời trêu đùa của đồng đội, là một gánh nặng tâm lý không hề nhỏ.
Không chỉ có văn hóa, mà môi trường thi đấu cũng là một rào cản khổng lồ. Khí hậu nóng ẩm đặc trưng của Việt Nam, khác xa với thời tiết ôn hòa ở châu Âu, là một thách thức lớn về mặt thể lực. Những trận đấu diễn ra dưới cái nắng gắt, cộng thêm lịch tập luyện dày đặc, đã bào mòn sức lực của những cầu thủ trẻ. Cơ thể họ cần thời gian để thích nghi với sự thay đổi đột ngột này, và đó là một quá trình không thể vội vàng.
Bên cạnh những yếu tố ngoại cảnh, sự cạnh tranh nội bộ tại các câu lạc bộ V.League cũng là một bài toán khó. Các đội bóng giờ đây đều có tham vọng lớn, sở hữu những ngôi sao hàng đầu trong nước và những ngoại binh chất lượng. Và trong một đội hình toàn ngôi sao, cơ hội để các tài năng Việt kiều khẳng định mình là không hề đơn giản.
Brandon Ly rõ ràng khó có thể cạnh tranh vị trí với dàn sao của CAHN FC vào lúc này. |
Tiền vệ Trần Thành Trung lúc này đang phải cạnh tranh với hai ngôi sao hàng đầu của bóng đá Việt Nam là Đức Chiến và Hoàng Đức tại CLB Ninh Bình. Brandon Ly phải vượt qua cặp tiền vệ ngoại Thành Long và Vitao tại Công an Hà Nội. Damian Vũ Thanh An cũng không thể dễ dàng vượt qua đẳng cấp của ngoại binh hàng đầu của đội bóng áo lính như Lucao hay Wesley Nata.
Dù có CV "khủng" đến đâu, họ vẫn phải chứng minh bản thân trên sân tập và trong từng phút thi đấu, bởi cơ hội ra sân sẽ chỉ được các vị HLV dành cho những người xuất sắc nhất.
Tuy nhiên, liệu có phải tất cả đều là gam màu xám? Liệu chúng ta có nên quá lo lắng cho tương lai của những chàng trai trẻ này?Câu trả lời là chưa hẳn. Việc hạn chế cơ hội ra sân ở giai đoạn đầu mùa giải có lẽ là điều dễ hiểu. Đối với các câu lạc bộ, đây là thời điểm để họ thử nghiệm đội hình, tìm ra những mảnh ghép phù hợp nhất.
Với các cầu thủ trẻ, đây là khoảng lặng cần thiết để họ rèn luyện thể lực, hoàn thiện kỹ năng và quan trọng nhất là hòa nhập văn hóa. Một nền tảng vững chắc, dù được xây dựng một cách âm thầm, sẽ là chìa khóa để họ bùng nổ trong tương lai.
Thành công không đến sau một đêm. Những khó khăn ban đầu chỉ là phép thử cho sự kiên trì và niềm đam mê của họ. Hành trình của những cầu thủ Việt kiều trở về không chỉ là câu chuyện của bóng đá, mà còn là hành trình đi tìm bản sắc, kết nối với cội nguồn. Và dù họ có thành công hay không, sự dũng cảm khi rời bỏ môi trường quen thuộc để trở về cống hiến đã là một điều đáng trân trọng.
Hy vọng một ngày nào đó, khi những khó khăn cản bước được phá bỏ, chúng ta sẽ được chứng kiến những tài năng gốc Việt tỏa sáng trên sân cỏ quê nhà. Đó là lúc những giấc mơ được viết tiếp, và bóng đá Việt Nam sẽ có thêm những trang sử mới, rực rỡ hơn.