Nỗi buồn của người Thái thực chất đã âm ỉ chảy từ giữa năm 2024. Chủ tịch LĐBĐ Thái Lan (FAT) Madam Pang thừa nhận khoảnh khắc khiến bà đau lòng nhất chính là trận thắng như thua trước Singapore hồi tháng 6/2024 tại Vòng loại World Cup, dẫn tới trát sa thải cho HLV Masatada Ishii hồi tháng 10 vừa qua.
"Chúng ta đã bỏ lỡ cơ hội đi tiếp chỉ vì 1 bàn thắng. Bàn thắng còn thiếu hôm ấy có nghĩa là ĐT Thái Lan sẽ phải chờ thêm 4 năm nữa để mơ về World Cup", bà chia sẻ. Nhưng vấn đề là ngay sau thất bại ở cấp độ ĐT quốc gia là hàng loạt cú trượt tại SEA Games 33, giải đấu mà Voi chiến là chủ nhà.
![]() |
Năm thảm họa của bóng đá Thái Lan với liên tiếp những thất bại |
Họ bước vào ngày hội khu vực với mục tiêu gom trọn 4 bộ HCV bóng đá nam/nữ và futsal. Truyền thông nước này tin rằng, việc thi đấu trên sân nhà sẽ là đòn bẩy để "Voi chiến" lấy lại uy danh. Nhưng thực tế lại là một gáo nước lạnh buốt giá.
NHM Thái Lan chết lặng khi chứng kiến ĐT futsal nước nhà thảm bại 1-6 trước Indonesia, qua đó tuột tấm HCV. Về nhì nội dung này là một nỗi thất vọng lớn, bởi futsal Thái Lan vốn được xem là "ông kẹ" thống trị khu vực suốt thập kỷ qua. Ở nội dung nữ, cả bóng đá nữ và futsal cũng chỉ dừng lại ở những tấm HCĐ, hoàn toàn lệch pha với kỳ vọng.
Nhưng đỉnh điểm của nỗi thất vọng nằm ở bóng đá nam. U22 Thái Lan dù dẫn 2 bàn, đã để thua ngược U22 Việt Nam 2-3 trong trận chung kết kịch tính. Thất bại này đánh dấu cột mốc buồn thảm, lần đầu tiên sau 58 năm (kể từ 1967), Thái Lan thua bóng đá nam SEA Games trên sân nhà. Đây cũng là kỳ đại hội thứ 4 liên tiếp, tấm HCV lảng tránh người Thái và là kỳ thứ 3 họ thất bại dù đặt chân tới trận đấu cuối cùng (2 kỳ thua Việt Nam và 1 kỳ thua Indonesia).
![]() |
Thái Lan 2 lần chứng kiến kình địch Việt Nam vô địch ngay trên sân nhà Rajamangala |
Trong bức tranh tương phản năm 2025, bóng đá Việt Nam dưới thời HLV Kim Sang Sik đã lập cú hat-trick vô địch Đông Nam Á (ASEAN Cup, U23 Đông Nam Á và SEA Games 33). Cay đắng thay cho người Thái, 2 trong số 3 lần đăng quang của Việt Nam diễn ra ngay tại thánh địa Rajamangala. Đầu năm là thất bại ở chung kết lượt về ASEAN Cup và cuối năm là trận thua tại chung kết SEA Games. Việc để đại kình địch nâng cúp vô địch 2 lần ngay trên sân nhà trong cùng một năm dương lịch là nỗi đau mà báo chí Thái Lan như Siamsports hay Thairath mô tả là "khó nuốt trôi".
Trên các diễn đàn mạng xã hội, không khí u ám bao trùm. Thay vì tức giận, NHM Thái Lan chuyển sang trạng thái ghen tị với sự bài bản của đối thủ. Một bình luận nhận được hàng nghìn lượt đồng tình chua chát: "Vừa kết thúc SEA Games, U23 Việt Nam đã bắt tay chuẩn bị ngay cho U23 châu Á, trong khi Thái Lan còn bận đi tìm kiếm đủ 23 cầu thủ".
Câu nói ấy phơi bày vấn đề lớn giữa LĐBĐ Thái Lan và các CLB. Việc các CLB Thai-League từ chối nhả quân khiến các đội tuyển trẻ Thái Lan luôn trong tình trạng chắp vá, bước vào giải với sự chuẩn bị không tốt.
Năm 2025 khép lại như một cơn ác mộng mà người Thái muốn quên đi nhanh nhất có thể. Họ thất bại toàn diện từ vòng loại World Cup đến sân chơi khu vực, từ cấp độ ĐT quốc gia đến U23, từ sân cỏ đến băng ghế huấn luyện. Cộng thêm những danh hiệu của kình địch Việt Nam, bóng đá Thái Lan càng trải qua một cơn khủng hoảng nặng nề mà họ không muốn nhắc đến.
Trên đường Pitch


Thái Lan
