Ngay từ cách nhập cuộc, Amorim lần đầu để đội xuất phát với hàng thủ bốn người đúng nghĩa, kể cả khi phòng ngự. Đáng chú ý hơn, ông kéo Dorgu lên đá như một cầu thủ chạy cánh phải, thay vì vai trò wing back quen thuộc. Mason Mount được bố trí ở trung tâm để điều tiết, còn Dorgu được “thả” cao hơn, đúng vào khu vực anh có thể tận dụng tốc độ và khả năng kéo bóng trong các pha chuyển trạng thái.
Dorgu nhanh chóng cho thấy anh hưởng lợi thế nào từ sự điều chỉnh ấy. Trong những phút đầu, cầu thủ người Đan Mạch liên tục bứt tốc sát biên, thực hiện những pha đẩy bóng rồi lao lên rất trực diện. Một trong số đó là quả căng ngang tầm thấp để Benjamin Sesko dứt điểm nhưng bóng đi chệch cột. Đó là dấu hiệu sớm cho thấy Dorgu đã để lại dấu ấn khi tham gia trực tiếp vào cách United tạo ra cơ hội.
Bàn thắng đến như một sự xác nhận cho quyết định của Amorim. Tình huống bắt nguồn từ pha bóng của Diogo Dalot hướng vào khu vực 5m50. Nick Woltemade đánh đầu phá ra, nhưng bóng chỉ bổng lên và rơi tới rìa vòng cấm. Dorgu đọc điểm rơi, băng vào đúng nhịp và tung cú vô lê chân trái cực gọn, bóng lao thẳng qua Aaron Ramsdale.
“Quá hay”, Trên sóng Sky Sports, Gary Neville phản ứng ngắn gọn nhưng đầy trọng lượng sau khoảnh khắc của anh
Dorgu tiếp tục tạo ra sức ép bên hành lang phải với những bước chân mềm mại, kéo Mount vào các pha phối hợp, tự mình có thêm một cú sút buộc Ramsdale phải cản phá. United chơi cuốn hút, tốc độ và trực diện trong quãng thời gian đó, đúng với hình dung về một đội bóng đang tìm cách gây sát thương nhanh.
Tuy nhiên, căn bệnh sau giờ nghỉ của United lại tái phát. Newcastle dâng cao, ép sân và biến phần còn lại của trận đấu thành một bài kiểm tra sức bền. United phải lùi sâu, có thời điểm phòng ngự với sáu người, trong đó Dorgu và Dalot đứng cao hơn các hậu vệ biên để tạo lớp chắn bên ngoài trước khi đội co về khối thấp.
Amorim thừa nhận điều đó sau trận:
“Đúng vậy, nhất là nếu nhìn vào hiệp hai, đôi lúc chúng tôi phải phòng ngự với sáu người phía sau và cả đội cùng chịu đựng với nhau. Nếu lúc nào cũng giữ được tinh thần này, chúng tôi sẽ thắng rất nhiều trận. Chúng tôi cần cảm nhận điều đó, rằng chúng tôi có thể thắng bằng tinh thần và sự gắn kết.”
Trong thế trận bị ép, Dorgu vẫn để lại dấu ấn phòng ngự. Phút 42, anh ép Anthony Gordon cùng trái bóng ra ngoài, mang về ném biên cho United, một tình huống khiến Old Trafford vỗ tay. Casemiro tiến lại, vỗ nhẹ phía sau lưng Dorgu và động viên: “Cứ làm như cậu đang làm.”
Tới mốc một giờ thi đấu, Dorgu đã có 36 lần chạm bóng, con số phản ánh mức độ tham gia của anh ở cả hai pha bóng, tấn công lẫn phòng ngự. Khi Fabian Schär có cú đá một chạm trong vòng cấm, chính Dorgu là người kịp thời can thiệp để giải nguy.
Newcastle tạo ra đủ cơ hội để ít nhất kiếm một trận hòa, nhưng họ thiếu sự sắc bén. Joelinton sút thẳng vào găng Senne Lammens khi khung thành gần như mở toang. Joe Willock bỏ lỡ từ một quả tạt. Anthony Gordon phung phí thêm một cơ hội rõ ràng.
Với Amorim, chiến thắng này không đơn thuần là ba điểm. Nó là minh chứng cho một bước dịch chuyển trong tư duy chiến thuật. Ông nói riêng về Dorgu:
“Có lẽ một trận đấu nhiều pha chuyển trạng thái như hôm nay phù hợp với khả năng dẫn bóng của cậu ấy. Khi bạn đặt cậu ấy ở vị trí cao hơn, trách nhiệm không còn như cũ và cậu ấy có nhiều tự do hơn, kể cả quyền được mất bóng. Tôi nghĩ điều đó giúp Patrick chơi tốt hơn.”
Đây rất có thể là màn trình diễn hay nhất của Dorgu trong màu áo United. Nhưng quan trọng hơn, nó đặt ra một câu hỏi đã tồn tại suốt hơn một năm Amorim tại vị: nếu sự linh hoạt này xuất hiện sớm hơn, mọi thứ đã khác đi đến mức nào.
Dorgu, ở tuổi 21 đang khép lại năm bằng phong độ tiến bộ. Còn Amorim, ít nhất trong đêm Boxing Day đã cho thấy ông sẵn sàng rời khỏi lối mòn cũ để trao cơ hội cho cầu thủ của mình tỏa sáng đúng cách.
Lisandro Martinez đeo băng đội trưởng MU trong trận đấu với Newcastle, HLV Ruben Amorim cũng đã giải thích lựa chọn của mình.
Người hâm mộ Manchester United đã ví Patrick Dorgu với Zinedine Zidane sau khi hậu vệ trẻ ghi bàn thắng đầu tiên giúp Quỷ đỏ đánh bại Newcastle.